Cái lớp 12A9 ngày nào còn đó 42 con người, hôm nay sắp rời xa mái trường, cũng vẫn những con người đó ngồi đây nhưng nghe sao chạnh lòng, thấy một chút xót xa. Người ta thường bảo “ cuộc vui nào rồi cũng đến lúc tàn” và có thể sự gặp gỡ của những con người 12A9 ngày đó là một cái duyên. Và hãy cứ xem đó là một cuộc gặp gỡ định mệnh và buổi học ngày ấy không ai gọi là buổi học cuối cùng, đó chỉ là một buổi học cuối năm như bao buổi học cuối khác mà thôi.
Dù thế nào đi nữa cũng hy vọng rằng các bạn hãy giữ lại những gì đẹp nhất của tuổi học trò vì đó là kỷ niệm, là những gì gắn kết của tình bạn, tình thầy trò sâu đậm và thắm thiết.
Nói sao cho hết những cảm xúc khó tả của khoảnh khắc ngày chia tay cuối cấp. Chỉ mong sao thời gian quay ngược lại để nó được trở về ngày xưa dẫu biết rằng đó chỉ là trong mong ước nhưng vẫn mong được sống lại những khoảnh khắc của những chuỗi ngày thương yêu ấy.
Mãi yêu 12A9