HCM277_Nguyễn Thị Bé Tuyên_12C3 THPT Phan Ngọc Tòng_Bến Tre
15:55 23/05/2019
Thấp thoáng đấy thôi thời gian lặng lẽ trôi. Nhớ ngày nào vừa đặc chân vào sân trường, ngôi trường mới cùng những người bạn mới, được khoát lên mình chiếc áo dài trắng tuy đơn giản nhưng đó là màu của thời học sinh. Thế mà chỉ còn vỏn vẹn một tháng nữa thôi chúng ta phải xa nhau rồi, thời gian trôi nhanh như mọit con gió nhẹ lướt qua nhưng đê lại biết bao kỉ niệm chan chứa đều nằm trọn trong hai từ “thanh xuân”….
Tôi nhớ đến những ngày chúng ta cùng nhau đến lớp, cùng trò chuyện và cười nói vui vẻ trên sân trường, khuôn mặt tái đi mỗi khi nge thầy cô nói câu “trả bài”. Cùng nhau hát mỗi khi có tiết sinh hoạt ngoài giờ, cùng nhau trông đợi tiếng trống trường vang lên để được đi về, những buổi chào cờ dường như ít khi để ý đến nhưng nay lại trở nên hiếm hoi khi chúng ta không còn được ngồi để nghe thầy cô khuyên dạy nữa. Thầy cô ơi xin hãy tha thứ lỗi lầm mà chúng em đã gây ra nhưng bây giờ có lẽ không còn cơ hội nữa.
Cấp 3 có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất không chỉ của riêng tôi mà tất cả các bạn, nó đã mang lại nhiều niềm vui lẫn nỗi buồn và cả những giọt nước mắt còn động lại. Đúng vậy, thời gian có thể trôi đi nhưng ký ức thì không thể phai nhoà, chúng ta hãy “trân trọng” những phút giây còn lại thật ngắn ngủi này nhé. Ôi! thời học sinh đẹp biết bao.
Bởi lẽ khởi đầu là đáng sợ và kết thúc là một câu chuyện buồn nhưng các bạn à chúng mình cùng nắm tay nhau vượt qua nó. Cho dù sau này mỗi người chúng mình đều cao những bước đi riêng trong cuộc đời, nhưng các bạn à hãy nhớ rằng tuổi trẻ chúng ta đã từng có nhau, những ngày tháng tươi đẹp trên cùng chung một bầu trời vui vẻ.
Chúng ta hãy cùng nắm tay nhau vẽ lên một ước mơ thật tươi đẹp cho mỗi chúng ta nào. Các cậu đừng quên mình nhé!!…Ghi dấu những kỉ niệm khó phai, đẹp nhất của “Tuổi Học Trò”…..