Trong mỗi chúng ta khoảng thời gian đẹp nhất có lẽ là lứa tuổi học sinh ,cái thời áo trắng ,cái thời không lo gì cả ,chỉ lo ăn ,lo ngủ ,lo chơi bời .Nhưng điều gì đến rồi phải đến tất cả chúng ta ai cũng phải lớn và phải trưởng thành .
Thời thanh xuân ngắn ngủi thật,kì thi học kì cứ trôi qua cứ như vậy thời thanh xuân trôi qua rất nhanh .Thanh xuân là thứ một đi không trở lại.Kết thúc một quãng đường dài để hướng đến tương lai và những ước muốn hứa hẹn sẽ thực hiện.Suốt 12 năm ngồi trên ghế nhà trường mọi thứ đều vui vẻ, hồn nhiên vô tư ,không phải lo lắng bất cứ điều gì, đến việc học cũng không hề lo lắng vì nghĩ bản thân mình sẽ làm được,chỉ cần chơi với lũ bạn thân là ổn rồi.Thời gian trôi qua nhanh hơn chúng tôi nghĩ ,rồi mỗi ngày trôi qua và đến bây giờ đã là những ngày tháng cuối cấp ,tháng mà sắp xa tất cả trường học ,thầy cô, và bạn bè.Tháng 5 cuối cùng cũng đã về mang theo những con ve kêu râm ran trên những tán phượng đỏ rực góc sân, niềm vui lại về khi lũ học trò sắp được nghỉ hè ,nhao nhao vì sắp được thoải mái vui chơi ,nhưng đây chỉ là niềm vui dành cho các bạn ở lại vì còn thời gian để tiếp tục đến trường.Còn riêng những cô cậu cuối cấp thì đây là những nỗi buồn và có sự lo lắng vì sắp không được gặp nhau nửa.Có thể là xa nhau mãi mãi ,chúng ta sắp phải trải qua nhiều kì thi để định hướng con đường đi trong tương lai.
Cuối cấp là khoảng thời gian khó khăn,sẽ phải suy nghĩ nhiều về con đường mà các bạn đã chọn ,mỗi bạn sẽ chọn cho mình con đường riêng,và sẽ có sự chia li, có những giọt nước mắt,có những lời hẹn với nhau vào cái thời áo trắng năm cuối cấp này.Không ai trong chúng ta mong là mình phải trải qua giai đoạn này,phải đối mặt với chia li,nghĩ chúng ta đến lúc phải trưởng thành ,đối mặt với nhiều thử thách ,đối mặt với không ít chông gai đang chờ ở phía trước .Vẫn biết cuối cấp là phải chia tay và sẽ gặp nhau ở ngôi trường mới ,một con đường mới chào đón,dù như vậy nhưng vẫn muốn khoảng thời gian này chậm lại chút thôi để chúng ta có thể nhìn ngắm lại chặng đường đã đi cùng nhau dài và đẹp như thế nào .Ai dù mạnh mẽ đến đâu đến thời điểm này cũng có chút yếu lòng.Chúng ta ai rồi cũng lớn,cũng đều phải trưởng thành và đều phải xa nhau .
Suốt khoảng thời gian ngồi ghế nhà trường có lẽ đây là khoảng thời gian đáng nhớ nhất dù có chút lưu luyến buồn bã,nuối tiếc nhưng cuộc đời là vậy ai rồi cũng phải trưởng thành theo cách riêng của mình.Nên trân trọng những gì đã qua ,để đón nhận những điều tốt đẹp phía trước và hãy trân trọng khoảng thời gian cuối cấp cùng nhau.