Kỷ niệm mới hôm qua sao dịu dàng đến lạ, mai xa rồi vẫn chẳng thể nào quên, sống mũi cay cay, lành lạnh nơi đuôi mắt thầm gọi thời gian xin đừng trôi gấp gáp, để ký ức được lưu giữ thêm những nhớ những thương!
Nắng vẫn chiếu gắt làm cây phượng đổ một vệt bóng dài, con ve mệt tạm nghỉ kêu trong khoảnh khắc, cái ồn ào bỗng dưng biến mất, tiếng nói cười chợt khẽ khàng trong những cái chớp mắt cay cay!
Những ngày xanh xin gửi lại đây đây, những dòng tâm sự yêu thương có một chút tinh nghịch sẽ được viết kín dần tấm vé khứ hồi này, tấm vé sau này sẽ đưa ta trở lại tuổi hồng mỗi khi nhớ tới cả một vùng trời kỷ niệm, để vừa ngân ngân nước mắt vừa bật cười trong cảm xúc lâng lâng khi đọc lại những dòng của bạn bè thủa đến trường!