Gửi tới ba mươi tám cô gái- ba mươi tám bông hồng của vương quốc nữ nhi!
Ở nơi mà mọi người gọi là ” động bàn tơ”, quốc đảo…ấy có những người đến, rồi có “kẻ ở- người đi” nhưng vẫn còn đó 38 con người đang cũng nhau bước những bước cuối cùng tới cột mốc đánh dấu sự kết thúc của tuổi học trò.
Thanh xuân là quãng thời gian đẹp của mỗi người và có lẽ cái đẹp được cảm nhật rõ ràng nhất khi ta ở chặng cuối. Vì vậy, năm học thứ mười hai này là những ngày tháng không chỉ đẹp mà còn đáng nhớ nhất của chúng ta. Đó là khi ta cùng động viên nhau, cùng có những cố gắng nhất định vì mục tiêu lớn – kì thi quan trọng của cuộc đời. Bên cạnh những giờ phút miệt mài bên bài vở chúng ta còn có những phút vui bên nhau. Chắc chắn sẽ không ai quên được cảm giác vui sướng khi lớp đạt giải văn nghệ, kéo co; những giờ liên hoan; những chuyến đi xa… nhưng có lẽ hơn cả là lúc ta tự tổ chức ngày 20-10 của mình rồi khoác vai nhau hát vang ” bài ca tuổi trẻ”…
Có lúc nào ta đã tự hỏi mình “còn có bao nhiêu giờ bên nhau nữa?…còn có bao nhiêu ngày nữa?”
Khi mọi thứ tất cả sắp mãi mãi chỉ còn là kỷ niệm! Có chút gì nuối tiếc, có chút gì đó nghẹn nghẹn mà không thể diễn tả thành lời mỗi khi nghĩ tới khoảnh khắc sẽ đến, khi tiếng trống cuối cùng cất lên trả lại bàn ghế, bảng đen, những góc sân, hàng cây, ghế đá,…- ta xa nhau. Đợi đến mùa hè năm sau, phòng học kín chỗ ngồi đáng tiếc cũng không phải là chúng ta nữa!
Hãy cùng nhau trân trọng khoảng thời gian này nhé! Để rồi sau này khi ta gặp lại nhau cùng lật giở từng trang kí ức để thấy ta đã sống, đã đi qua những ngày tháng năm tuổi học trò rực rỡ và đẹp đẽ biết nhường nào!
bài viết này là cảm xúc của t mỗi khi nghĩ đến lúc lớp mình phải xa nhau, không biết 1,2..5,10..20… năm nữa có còn nhớ hết được tất cả thành viên của lớp hay k nhưng chắc chắn có một điều rằng các bạn đã là 1 phần của mảng kí ức tươi đẹp về thanh xuân của t!
cảm ơn vì tất cả !!
❤️❤️❤️
Những cô gái của tôi :)))
Yêu ?
yêu ngọc và yêu cả bánh giầy nhà ngọc nữa :V