Thầy đã xuất hiện, một khoảnh khắc ngắn, lóe sáng trong cuộc đời tôi. Thầy là một dấu mốc đưa cuộc đời tôi theo hướng mới, rồi thầy ra đi, cũng lặng lẽ âm thầm, nhưng để lại trong tôi cả một tâm huyết, nghị lực trồng người.
Một ngày tôi được về đây, thăm lại mái trường xưa, vẫn bục giảng đó, vẫn mái trường cũ, vẫn cây bàng bên cánh cửa sổ đó tôi hay nhìn ra, ngắm đàn chim ríu rít, bị thầy nhắc nhở.
Nhưng bóng thầy đã không còn, thầy đã ra đi mãi mãi với căn bệnh ung thư dạ dày quái ác. Một ngày nhận được tin thầy đã không còn trên cõi đời này nữa, nhưng tôi không sao thắp cho thầy 1 nén nhang tỏ lòng thành kính biết ơn của người học trò nghèo khó được tiếp thêm chí khí từ người thầy đáng kính.
Tôi cảm thấy mình thật có lỗi và hình ảnh của thầy vẫn hiện lên những lúc tôi gặp khó khăn, thầy vẫn đang là động lực cho tôi bước tiếp trên con đường của mình. Thỉnh thoảng giọng thầy vẫn sang sảng bên tai tôi như đang định hướng cho những bước đi của tôi. Phải chăng thầy vẫn đang theo dõi những bước đi của cậu học trò nghèo bướng bỉnh ngày xưa?
Tôi sinh ra giữa mảnh đất Miền Trung nghèo khó. Làng quê tôi quanh năm ruộng đồng không đủ sống. Cả xóm làng, nhà nào cũng đông con. Chuyện cuộc sống lao khổ kiếm miếng cơm manh áo từng ngày còn khó. Mấy ai nghĩ đến chuyện học tập cho nên, cho thành tài? Mấy ai nghĩ đến cổng trường đại học và chiếc bằng cử nhân?
Và tôi cũng thế, chỉ có ý định học xong Trung học cơ sở, cũng theo bạn bè vào Sài Gòn làm thuê, kiếm sống, đỡ gánh nặng cho gia đình. Ngày ấy chúng tôi thấy Sài Gòn thực sự là một thiên đường.
Bởi những ai vào trong đó một năm về thay đổi hẳn, từ quần áo, giày dép cho đến cơ thể béo trắng và quan trọng hơn là rủng rỉnh tiền tiêu xài cũng như có thể đỡ đần thêm cho bố mẹ. Gặp ai cũng quý, gặp ai cũng mừng.
Cho đến một ngày, tôi đã gặp thầy. Giọng thầy sang sảng. Thầy không chỉ dạy Toán mà còn dạy học sinh làm người, làm người có chí, tiến thân bằng con đường học tập.
Những tiết dạy của thầy là cả một nghệ thuật sư phạm, chuyển tải những nội dung Toán học khô cứng thành những bài giảng mềm mại, chứa đựng nội dung làm người. Đến bây giờ, tôi vẫn còn nghe đâu đó vang vọng những tiếng nói của thầy:
“Các em phải học, học thật nhiều để thoát ra khỏi kiếp nghèo khổ làm ruộng thì mới mong khá lên được. Chỉ có một con đường duy nhất để làm người đó là học, học để mai lập nghiệp, học để thoát ra khỏi lũy tre làng nghèo đói”.
“Những người bỏ học theo vào miền Nam sống chẳng qua cũng chỉ là đi làm thuê, lao động chân tay và rồi cũng chỉ quay về với làng xóm của mình thôi”.
“Các em còn đó cả một tương lai phía trước, đừng để những vất vả ruộng đồng đè nén lên những tâm hồn còn trong trắng”.
“Các em phải làm một điều gì đó để xây dựng một tương lai tươi sáng hơn” “ các em…”
Mưa dầm thấm đất. Và rồi những lời của thầy đã ngấm vào tâm hồn tôi từ ngày nào. Tự dưng tôi thích học, yêu học và quyết tâm học để tiến thân theo một con đường mới tươi sáng hơn.
Từng ngày, từng giờ tôi quyết tâm theo thầy và học, học càng nhiều càng tốt, và quên đi những bữa cơm với muối, quên đi những lần cô giáo chủ nhiệm nêu tên trên lớp vì chưa đóng đủ học phí, quên đi những buổi chiếc xe nghèo hư dọc đường không có tiền sửa. Tôi quyết tâm thi đỗ vào trường cấp 3 để học và sau này là đại học…
Giờ đây, tôi đã ra sắp ra trường, sắp cầm trên tay tấm bằng cử nhân đại học, mặc dù nó chưa phải là to lớn nhưng tôi muốn về khoe với thầy rằng: thầy ơi, em đã nghe lời thầy, em đã học và đến giờ, sau 10 năm nhớ lời thầy, em đã có trong tay tấm bằng cử nhân.
Nhưng điều đó đã không bao giờ thành hiện thực nữa, vì thầy đã ra đi quá sớm, khi còn trẻ với công việc đang dang dở ở trường trong vai trò thầy Hiệu trưởng. Thầy đã đi nhưng hình bóng đó vẫn luôn hiện về trong em.
Mỗi khi nhớ đến thầy là cả một miền ký ức như ùa về với bao tâm tình. Cảm ơn thầy, người đã cho em một cuộc sống mới, tươi sáng hơn, đẹp hơn những ước mơ đơn giản của tuổi thơ em.
Hoàng Văn Quyết
Cuộc thi ‘Viết cho tuổi học trò’
Cuộc thi nhằm giúp các bạn trẻ chia sẻ những câu chuyện về tuổi học trò, vui hoặc buồn, khiến bạn bật cười hay muốn khóc khi nghĩ đến. Nhưng đó là nơi cất giữ một phần con người bạn, là một cuốn cẩm nang đúc kết những bài học sẽ theo bạn suốt cả cuộc đời.
Hãy chia sẻ với chúng tôi con người đó, câu chuyện đó của bạn hoặc những người xung quanh để những bài học của bạn sẽ trở thành của mọi người, để giúp cho ai đó còn đang chưa tìm được lối thoát sẽ nhận ra sự đồng cảm và niềm hy vọng vẫn tồn tại trong cuộc đời này và để tuổi học trò mãi mãi là những dấn ấn không quên trong mỗi chúng ta.
Chương trình do VnExpress.net, Ione.net và FPT Mạng cá cược bóng đá phối hợp tổ chức. Thời gian nhận bài từ 28/2 – 28/4.
Xem thông tin chi tiết về cuộc thi và gửi bài tham dự tại đây