Ba năm cấp 3 như một dải cầu vồng đủ màu sắc lấp lánh, là cả một tuổi học trò ngọt ngào đầy yêu thương, là cả một bầu trời đầy ước mơ và những tinh khôi của tuổi mới lớn.
Trường Quốc học Huế – Đó là nơi mà học sinh nào cũng ao ước được học.
Đó là nơi mà ai cũng phải trầm trồ là “một trong những trường có truyền thống dạy và học dẫn đầu cả nước”.
Đó là nơi biết bao thế hệ học trò đã được dạy dỗ và trưởng thành.
Và hơn hết đó là nơi cất giữ những năm tháng đẹp đẽ nhất của thời học sinh cắp sách đến trường.
Tháng 9 – Tựu trường.
Những ngày này, Quốc Học rộn rã tiếng cười đùa của học trò sau 3 tháng hè nghỉ ngơi, giờ chuẩn bị cho năm học mới hứa hẹn nhiều niềm vui.
“Hằng năm cứ vào cuối thu lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại náo nức những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường…” Câu văn đó trong truyện ngắn “Tôi đi học” của nhà văn Thanh Tịnh dường như đã nằm lòng đối với các cô cậu học trò mỗi khi tựu trường.
Đối với học trò 12 thì dường như càng cảm thấy nao lòng hơn. Ngày khai giảng, Quốc Học rực rỡ trong những chùm bong bong nhiều màu. Khi tiếng trống trường vang lên báo hiệu 1 năm học mới đã đến thì chúng cùng nhau thả bong bóng lên trời với ước nguyện năm học cuối cùng sẽ thật đáng nhớ bên Quốc Học và tất cả học trò 12 sẽ đỗ đại học.
Tháng 3
Những ngày này Quốc Học ngập đầy sắc mây hồng của những chùm điệp anh đào – loài hoa từ lâu đã trở thành biểu tượng của Quốc Học. Cứ vào độ cuối xuân này là điệp anh đào rụng khắp sân học trò tụm năm tụm bảy kéo nhau đi nhặt điệp anh đào đem về ép trong vở.
Những ngày này, học trò 12 bắt đầu làm hồ sơ thi đại học, đứa nào cũng cân nhắc kĩ lưỡng để quyết định sẽ thi trường nào, ngành nào. Nhìn tập hồ sơ thi đại học phải điền, học trò 12 nhìn nhau không nói nên lời, bất giác có cái gì len lỏi trong chúng nó “Tháng 3 rồi, sắp không còn được ngắm điệp anh đào nữa rồi…”
Tháng 4
Những ngày này Quốc Học ngập đầy nắng mới. Nắng tháng 4 trong veo vắt vẻo trên những song cửa sổ, trên những vòm cây xanh lá, trên những bài giảng của thầy cô và trong cả những tiếng cười giòn tan của lũ học trò.
Những ngày này học trò 12 cuống cuồng trong những bài kiểm tra, kiểm tra 1 tiết, kiểm tra học kì, đề thi thử ở trường, thi thử ở lớp học thêm, rồi lại lo đặt vé tháng 7 thi đại học. Bận rộn là thế nhưng “mỗi ngày đến trường là một ngày vui, mỗi ngày ít ỏi sót lại là mỗi ngày yêu thương nhau nhiều hơn”.
Những ngày này Quốc Học ngập trong màu nắng vàng sậm, trong tiếng ve kêu râm ran và trong những chùm phượng đỏ đến nức lòng. Tháng 5 thênh thang trên những con phố dài, trong tiếng reo vui của lũ học sinh tiểu học. Tháng 5 về, hè cũng về. Thế mà tháng 5 lại vô tình đặt vào lòng học sinh 12 dấu […] bỏ lửng, bâng khuâng, xao xuyến, những cảm xúc không – gọi – tên – thành – lời …
Các cô cậu học trò 12 bắt đầu đếm ngược từng ngày, từng giờ, tranh thủ đi học sớm để gặp nhau cười đùa nhiều hơn, tranh thủ mang áo lớp đến trường kẻo sợ sau này không còn cơ hội mặc chung với nhau nữa.
Đồng hồ thì vẫn tích tắc vô tình trên tường
Nắng thì vẫn cứ vàng như rót mật
Phượng thì vẫn cứ đỏ rực
Quốc Học thì vẫn cứ đẹp như thuở nào
Và…
Tụi học trò cuối cấp thấy nao nao. Chỉ vài ngày nữa thôi là sẽ không còn được mặc áo dài đến trường. Chỉ vài ngày nữa thôi là sẽ không còn mang áo trắng với phù hiệu và bảng tên có thêu “Quốc Học”.
Chỉ vài ngày nữa thôi sẽ không còn được ngồi trong lớp nghe thầy cô giảng bài. Chỉ vài ngày nữa thôi sẽ không còn ai gọi chúng là “học sinh”. Chỉ vài ngày nữa thôi là chúng sẽ để lại những kỷ niệm vui buồn của 3 năm cấp 3 ở Quốc Học.
Chiều nay ngồi trong lớp, thấy cô như khác mọi ngày
Khẽ lắng nghe tiếng kêu đồng hồ kia
Bạn bè ơi, ngồi bên nhau, cười tươi lên, xấu bay giờ
Nói với nhau những ước mơ của ngày mai
Cần bao phút bao kim giờ để thời gian sẽ quay trở lạ
Để lưu hết những kỷ niệm ngày hôm nay
Này tim ơi, nghe đồng hồ gõ nhịp lòng
Giữ cho nhau ngày cuối năm
Là lần cuối đi bên nhau…
Là lần cuối ngồi gần nhau để lắng nghe tiếng cô Chủ nhiệm dặn dò…
Là lần cuối trao nhau những dòng lưu bút…
Là lần cuối cùng nhau chụp hình mà mắt đứa nào đứa nấy đỏ hoe…
Là lần cuối đi học sớm cùng ai đó…
Là lần cuối được ai đó chở đi một vòng cho hết Quốc Học với tư cách là một học sinh…
Tháng năm học trò dần trôi xa, trôi về một miền ký ức xa xôi nào đó trong mỗi con người. Những bài học, những lời thầy cô dặn dò trước khi bước vào đường đời với những mưu toan và khó nhọc, những lần vui vẻ bên nhau cùng bạn bè, những lần đi học sớm chỉ để ngắm trường thêm một chút, những rung động đầu đời xao xuyến mà tinh khôi như những tiếng cười…
Những cảm xúc ấy sẽ ở lại mãi trong mỗi chúng ta, một thời vô tư vô lo hồn nhiên cắp sách đến trường và hai tiếng Quốc Học sẽ mãi là niềm tự hào trong tim mỗi đứa học trò.
Nỗi buồn sẽ qua đi và nụ cười sẽ ở lại, tuổi – học – trò sẽ còn đong lại mãi trong tim của mỗi người, vẹn nguyên tất cả những cảm xúc trong veo như thuở ban đầu.
Nguyễn Huyền Nga
Cuộc thi ‘Viết cho tuổi học trò’
Cuộc thi nhằm giúp các bạn trẻ chia sẻ những câu chuyện về tuổi học trò, vui hoặc buồn, khiến bạn bật cười hay muốn khóc khi nghĩ đến. Nhưng đó là nơi cất giữ một phần con người bạn, là một cuốn cẩm nang đúc kết những bài học sẽ theo bạn suốt cả cuộc đời.
Hãy chia sẻ với chúng tôi con người đó, câu chuyện đó của bạn hoặc những người xung quanh để những bài học của bạn sẽ trở thành của mọi người, để giúp cho ai đó còn đang chưa tìm được lối thoát sẽ nhận ra sự đồng cảm và niềm hy vọng vẫn tồn tại trong cuộc đời này và để tuổi học trò mãi mãi là những dấn ấn không quên trong mỗi chúng ta.
Chương trình do VnExpress.net, Ione.net và FPT Mạng cá cược bóng đá phối hợp tổ chức. Thời gian nhận bài từ 28/2 – 28/4.
Xem thông tin chi tiết về cuộc thi và gửi bài tham dự tại đây