Tôi không có tuổi học trò vì mải mê học

17:18 12/04/2012

Hãy trân trọng từng giây từng phút của tuổi học trò, đó là cái tuổi hồn nhiên, ngây thơ, trong sáng nhất đời người. Đừng bỏ lỡ giống như tôi mà hãy cân bằng giữa việc học và việc vui chơi giải trí chứ không nên nghiêng về một phía.

“Sinh viên” – đó là hai chữ mà ngày xưa tôi từng mong ước, tôi mong ước được trở thành sinh viên như các anh chị khác. Nghe có vẻ buồn cười nhưng thực ra đối với tôi nó quan trọng vô cùng.

Năm cấp ba tôi học ở một trường huyện nên chất lượng dạy học không được tốt và cơ sở vật chất còn thiếu thốn, vì thế việc thi đậu đại học đối với tôi là một chuyện xa vời. Tôi ước ao được trở thành một sinh viên đại học như bao nhiêu người khác, dĩ nhiên đó chỉ là mơ ước ở tương lai gần.

Để thực hiện điều đó, tôi đã ra sức học tập không ngừng mệt mỏi. Đó là động lực tốt thúc đẩy tôi cố gắng học tập, nhưng động lực thứ hai cũng không kém phần quan trọng đó là ba mẹ của tôi.

Tuy cuộc sống không được khá giả nhưng lúc nào ba mẹ cũng lo cho tôi ăn học đầy đủ, quan tâm lo lắng cho tôi ăn học từng chút một từ việc ăn ngủ đến việc học hành nên tôi tự nhủ phải ráng học thành tài để không phụ công ơn của ba mẹ. Thế là tôi vùi đầu vào học.

Tất cả bạn bè xung quanh đối với tôi không quan trọng, tôi chỉ chơi thân với hai đứa bạn duy nhất. Tôi đã được nghe nhiều người bảo rằng sau khi bước qua tuổi học trò họ cảm thấy lưu luyến và nhớ nhung vô cùng. Tuổi học trò hồn nhiên, trong sáng, đẹp nhất đời người ư?

Tôi không cảm thấy vậy. Hãy lưu lại những kỷ niệm đẹp của bạn bè để sau này chia tay vẫn còn nhớ mãi cái tuổi ngây thơ, dễ thương ấy ư? Tôi chẳng có kỷ niệm nào đẹp để lưu lại cả. Tình yêu tuổi học trò là tình yêu đầu đời, trong sáng và đẹp nhất ư? Tôi cũng không có.

Dường như tất cả đối với tôi đều vô vị, tôi chẳng quan tâm đến chuyện gì khác ngoài việc học. Tất cả những hoạt động tập thể của trường, của lớp hiếm khi nào có mặt tôi tham gia.Tôi chỉ mong sao cho nhanh chóng qua đi ba năm học cấp ba này để tôi có thể thử sức với cuộc thi đại học đầy cam go và tiếp tục ước mơ sự nghiệp sau này của mình.

Dần dần đợt thi tốt nghiệp THPT và đại học cũng trôi qua. Tôi hồi hợp chờ đợi kết quả thi và cuối cùng tôi được trúng tuyển đại học như tôi đã mong đợi. Ngày biết kết quả, điều tôi vui sướng nhất là được thấy nụ cười đầy mãn nguyện trên gương mặt của ba mẹ tôi.

Hôm đó, tôi thật bất ngờ khi nhận được rất nhiều tin nhắn chúc mừng từ bạn bè, không ngờ vẫn còn có nhiều người quan tâm đến tôi. Đó là một ngày vô cùng hạnh phúc trong cuộc đời tôi.

Thế là mong ước được bước chân vào giảng đường đại học của tôi đã trở thành hiện thực. Nơi đây tôi làm quen được rất nhiều bạn mới ở nhiều tỉnh khác nhau. Lần đầu tiên làm quen, bạn nào cũng kể về những kỷ niệm tuổi học trò của họ, dường như đứa nào cũng luyến tiếc và muốn quay trở lại thời học sinh.

Còn tôi chỉ biết ngồi lặng lẽ nghe người ta kể chứ tôi chẳng có kỷ niệm gì để kể cả. Tôi chợt buồn và nghĩ rằng trên đời này chắc có duy nhất một mình tôi là không có kỷ niệm đẹp nào của tuổi học trò. Lúc đó tôi mới biết hối tiếc về quãng đời học sinh đầy vô vị của mình.

Giờ đây tôi đã trở thành một sinh viên đại học năm thứ hai, tôi thấy hai chữ “sinh viên” này nó quá bình thường vậy mà sao ngày xưa tôi lại mơ ước thế, có lẽ tại nó mà tôi chỉ biết cố gắng học hành chứ không quan tâm gì đến tình cảm bạn bè. Tôi còn nhớ rất rõ bài văn thấp điểm nhất của tôi là bài văn nghị luận xã hội có đề bài là:

Hãy phân tích câu nói: “Học không chơi đánh rơi tuổi trẻ. Chơi không học đánh mất tương lai”.

Lúc đó tôi thấy câu nói này chỉ đúng có nửa phần sau thôi, bởi tôi nghĩ tương lai là quan trọng nhất nếu không học sẽ đánh mất tương lai. Suy nghĩ sao thì tôi làm bài như thế, cuối cùng bài văn đó đạt điểm thấp nhất mà tôi bứt rứt không hiểu tại sao. Đến giờ tôi mới hiểu thấu được câu nói đó, nếu bây giờ cho tôi làm lại bài văn chắc chắn tôi sẽ được điểm cao.

Tuy nói là viết bài dự thi “Viết cho tuổi học trò” nhưng tôi cảm thấy như tôi đang viết ra những dòng tâm sự mà tôi chưa từng bày tỏ cùng ai. Qua những dòng này tôi muốn chia sẻ với tất cả các bạn, đặc biệt là các bạn học sinh: Hãy trân trọng từng giây từng phút của tuổi học trò, đó là cái tuổi hồn nhiên, ngây thơ, trong sáng nhất đời người, mong các bạn đừng bỏ lỡ giống như tôi mà hãy cân bằng giữa việc học và việc vui chơi giải trí chứ không nên nghiêng về một phía.

Đúng như người ta thường nói: chỉ khi mình đang là học trò thì mình mới không biết quý trọng tuổi học trò thôi. Bây giờ, tuy tôi có phần luyến tiếc về tuổi học trò của mình nhưng tôi chỉ xem đó như bài học kinh nghiệm chứ không mong thời gian quay trở lại như nhiều người từng mong ước, bởi vì có luyến tiếc bao nhiêu thì thời gian cũng có quay trở lại được đâu.

Tốt nhất là hãy biết tận dụng thời gian hiện tại để làm những việc tốt mà mình có thể làm, biết nắm lấy cơ hội và biết tận hưởng những điều thú vị trong cuộc sống để sau này chúng ta không phải hối tiếc về thời tuổi trẻ của mình.

Đặng Kiều Khanh

Cuộc thi ‘Viết cho tuổi học trò’

Cuộc thi nhằm giúp các bạn trẻ chia sẻ những câu chuyện về tuổi học trò, vui hoặc buồn, khiến bạn bật cười hay muốn khóc khi nghĩ đến. Nhưng đó là nơi cất giữ một phần con người bạn, là một cuốn cẩm nang đúc kết những bài học sẽ theo bạn suốt cả cuộc đời.

Hãy chia sẻ với chúng tôi con người đó, câu chuyện đó của bạn hoặc những người xung quanh để những bài học của bạn sẽ trở thành của mọi người, để giúp cho ai đó còn đang chưa tìm được lối thoát sẽ nhận ra sự đồng cảm và niềm hy vọng vẫn tồn tại trong cuộc đời này và để tuổi học trò mãi mãi là những dấn ấn không quên trong mỗi chúng ta.

Chương trình do VnExpress.net, Ione.net và FPT Mạng cá cược bóng đá  phối hợp tổ chức. Thời gian nhận bài từ 28/2 – 28/4.

Xem thông tin chi tiết về cuộc thi và gửi bài tham dự tại đây

Đăng Kí học Fpoly 2023

2 bình luận trong “Tôi không có tuổi học trò vì mải mê học

  1. bạn à, có lẽ bạn nên nhìn lại, bạn sống ích kỷ quá , nên bạn không phải ca thán gì nữa, hãy tự thay đổi mình đi
    chúc bạn luôn vui và thành công

  2. đọc bài này của chỉ em thấy cảm động quá, có lẽ em đang giống chị ngày ấy!

Bình Luận