Các bạn sinh viên lớp DL11301 Cao đẳng FPT Mạng cá cược bóng đá Hồ Chí Minh vừa kết thúc chuyến thực tập 21 ngày xuyên Việt đầy cảm xúc cùng thầy Nguyễn Quốc Trung – chủ nhiệm bộ môn Du lịch – Nhà hàng – Khách sạn. Những trải nghiệm, kiến thức và kỹ năng học được trên từng bước đường tổ quốc cùng kỷ niệm tình bạn chắc chắn là ấn tượng khó ai có thể nào quên.
Cùng lắng nghe chia sẻ của bạn Nguyễn Thị Tường Vy – Sinh viên lớp DL11301 Cao đẳng FPT Mạng cá cược bóng đá Hồ Chí Minh về chuyến thực tập đặc biệt này nhé!
Qua chuyến đi xuyên việt 21 ngày 20 đêm cùng với lớp DL11301, thầy Trung và các anh Hướng dẫn viên, tôi thấy được niềm vui thật sự trong suốt chuyến hành trình. 21 ngày, đó là quãng thời gian dài nhất mà tôi đã từng đi. Từ những chặn đường đầu tiên ra con đường miền Trung với nắng và gió biển, tới những ngày đi trên cánh cung Đông Bắc với cái lạnh se se làm người ta da diết nhớ cái Tết quê nhà, rồi đến những ngày đi trên đèo núi Tây Bắc với Sapa sương mù, đỉnh Fansipan với nhiệt độ lạnh buốt 2°C. So với một người chỉ ở miền Nam nóng bức, đó là cái lạnh thấu xương thịt, nhưng bù lại phong cảnh thiên nhiên hùng vĩ cùng cảm giác chinh phục “nóc nhà Đông Dương” đã che lấp hết đi cái lạnh đó.
21 ngày cùng ăn, cùng ngủ, cùng vui, cùng buồn với 20 người bạn, đó là cảm giác tuyệt vời nhất tôi cảm nhận được. Đi cùng nhau từ Nam ra Bắc, chinh phục đỉnh núi cùng nhau, chia cho nhau từng cái bánh từng chai nước mới thấy được tình cảm cả lớp dành cho nhau vô cùng lớn. Cùng ngày ở Hà Nội cả đoàn được giao lưu với các anh chị, các bạn sinh viên khoa Du lịch – Nhà hàng – Khách sạn ở đây, cùng hát, cùng trao đổi về việc học tập đó là một việc rất ý nghĩa, chúng tôi mang lữa nhiệt huyết của ngành nghề chúng tôi đam mê truyền cho các bạn, để các bạn cảm nhận được lửa của nghề này. Đây cũng là dịp để mọi người hiểu nhau hơn, yêu thương và chia sẽ nhiều hơn.
Niềm vui là thế, nhưng cũng có nhiều khó khăn suốt chặn đường. Từ những lần bị sốc nhiệt, đến những lần cảm, sốt, trúng thực của các bạn, tôi mới thấy ngấm được cái khổ của nghề. Có được thì phải có mất, ngành nghề nào cũng vậy và du lịch cũng không ngoại lệ. Được đi du lịch nhiều nơi, giới thiệu cho khách nghe về vẻ đẹp của đất nước mình, được giao lưu học hỏi với rất nhiều người. Nhưng cái mất cũng không ít, mất nhiều thời gian, khi mọi người vẫn còn ngủ thì mình phải chuẩn bị xách vali đi làm, khi mọi người được gặp người thân và gia đình trong những dịp đặc biệt, thì lúc ấy mình lại không có mặt được. Thế mới nói mỗi người Hướng dẫn viên đều có lửa đam mê và nhiệt huyết rất lớn để tiếp tục thực hiện công việc của mình.
Trong chuyến hành trình, các anh Hướng dẫn viên đều chia sẽ rất nhiều kinh nghiệm cho chúng tôi. Từ việc thuyết minh các tuyến điểm sao cho thu hút khách, đến việc kiểm tra các dịch vụ ăn uống, ngủ nghỉ và giải trí của khách. Các anh còn chia sẽ những kinh nghiệm thực tế của mình, những kỉ niệm của các anh trên tuor, mỗi anh Hướng dẫn viên đều có một nét riêng, mỗi người đều có sở trường riêng của mình nhưng tất cả các anh đều có chung một đam mê, đó là đam mê với nghề du lịch và đã truyền lửa, truyền tâm huyết cho chúng tôi suốt chặn đường 21 ngày.
Qua chuyến đi này, tôi đã thật sự cảm nhận được cái đẹp của thiên nhiên và con người Việt Nam. Mỗi vùng miền, mỗi dân tộc đều có một nét truyền thống rất đặc biệt, làm tôi thêm yêu đất nước của tôi hơn. Đâu đó ở vùng núi Tây Bắc kia có bảng Sì Thâu Chải với những con người hiếu khách, nồng nhiệt và luôn nở nụ cười trên môi, các em bé ngây thơ cười tít mắt khi được các anh chị tặng kẹo. Cái sự thân thương, trong sáng và nồng hậu ấy đã làm chuyến đi của tôi thành một chuyến đi học tập đầy ý nghĩa, ngập yêu thương và tràn hạnh phúc.