Rồi ngày ấy cũng đến. Ngày đầu tiên đi nhận việc tôi thấy hơi căng thẳng. Gặp anh trưởng phòng, anh nói sơ qua về công việc của tôi rồi dẫn tôi vào phòng giới thiệu với mọi người. Bất ngờ là cảm giác đầu tiên bởi tôi cứ nghĩ sẽ phải nhiều chị cơ, nhưng ngược lại, toàn thấy các anh. Cả phòng lúc đó có 11 người thì đến 9 người là nam, còn lại một chị và một bạn bằng tuổi tôi.
Mọi người trêu tôi vài câu rồi lại cặm cụi quay lại với công việc. Nhìn ai cũng bận bịu… Và ấn tượng tiếp theo của tôi là sự choáng ngợp bởi bốn phía tường cao ngất những tài liệu, chứng từ.
Mọi người cứ nghĩ do tính chất của nghề kế toán là sổ sách và những con số nên thường sẽ khô khan. Nhưng không, tôi lại thấy hoàn toàn ngược lại. Những con người vui tính, hóm hỉnh, hay nói và hay đùa. Khi làm việc thì rất tập trung nhưng khi có chuyện gì đó thì gần như cả phòng sẽ cùng trêu đùa nhau làm cho ai cũng cười sảng khoái. Làm việc trong một môi trường như thế nên tôi không cảm thấy bị áp lực và căng thẳng như đã từng tưởng tượng.
Phòng kế toán của tôi thì nhiều chuyện hay ho lắm. Các anh đông là thế nhưng chỉ có 4 anh là đã có gia đình, còn lại vẫn độc thân. Ấy vậy mà rất lạ, dường như với các anh chỉ có công việc thôi. Hôm nào cũng đi làm về rất muộn. Thứ 7 hay chủ nhật cũng vẫn đi làm. Có anh ngồi làm đến tận 2 – 3h sáng hôm sau rồi về ngủ được mấy tiếng. Tài thật. Không biết các anh còn thời gian nào cho chuyện riêng tư?!
Tôi nhớ vào Tết dương lịch, trong khi các phòng ban khác được nghỉ hết thì gần như chỉ còn phòng kế toán vẫn cần mẫn đi làm. Chỉ còn vài tiếng là chuyển giao năm cũ và năm mới nhưng vẫn ngồi ở công ty quần với đống chứng từ. Vậy mà cũng không ai kêu ca vì nó đã trở thành thông lệ của Ban tài chính. Mấy gói mì tôm, vài cái bánh ngọt cũng đủ làm cái bụng bớt reo và lại hăng say với sổ sách, báo cáo.
Về cái khoản ăn chơi thì cũng cực nhiều cái để nhớ. Nói là ăn chơi thôi chứ thực ra mấy anh em trong phòng kéo nhau ra quán vỉa hè ngồi ăn ốc, gặm chân gà nướng hay ăn những món ăn mà hồi sinh viên tôi vẫn hay đi cùng lũ bạn. Những món ăn bình dân thế thôi nhưng ai cũng thấy ngon và rất hào hứng đi mỗi khi “trưởng ban ăn chơi” của phòng phát động. Rồi những buổi đi chơi xa hơn một chút như Bát Tràng, Bắc Ninh hay xa nhất là Nha Trang càng làm cho mọi người trong phòng thêm đoàn kết, gắn bó.
Thế là tôi đã đi làm được một năm rồi, một năm tôi gắn bó với tập thể Phòng kế toán FPT. Một năm để tôi nhận ra nhiều điều bổ ích, nhiều bài học cuộc sống, kinh nghiệm nghề nghiệp và gặp gỡ được nhiều con người khó để quên.
Trước khi tốt nghiệp đi làm, tôi hay tưởng tượng về công việc sau này của mình, nơi mình làm việc, những đồng nghiệp và những mối quan hệ. Tôi nghe những người đi trước nói là sẽ nhiều áp lực lắm, cạnh tranh, bon chen, và nhiều nhiều nữa làm cho một con bé sinh viên mới ra trường lúc đó như tôi thấy sợ!
ĐứcNT – FIS HN
Trích “Sử ký FPT 20 năm”