Tôi may mắn được đi cùng Ban quan hệ cổ đông ngay từ ngày đầu. Có thể nói FPT một trong những công ty đầu tiên chuyên nghiệp hóa hoạt động IR và có thành lập hẳn một ban chuyên trách. Nói là ban chứ ngày đầu thành lập có vỏn vẹn 3 người, 1 trưởng ban, bác NgọcBQ, 1 phó ban và tôi, nghĩ lại hóa ra lúc đó mình là nhân viên duy nhất. Thực ra, chả phân biệt sếp hay nhân viên, ít người nên việc gì cũng chung nhau làm tuốt. Ban ít người thế thì làm được gì, thế mà FIR đã trải qua bao thăng trầm và sắp kỷ niệm sinh nhật một tuổi đầy tươi trẻ. Ban mới thành lập tháng 8/2007, lúc sắp khai trương tòa nhà FPT Cầu Giấy. Nhìn lại mới thấy một năm qua mình đã được tham gia biết bao việc lớn nhỏ, có bao kỷ niệm, và giờ ối thứ để ba hoa với các em mới vào.
Phòng ốc
Từ phòng cổ đông trong Ban Kế hoạch Tài chính một buổi tối đẹp trời các bác họp và quyết định phải làm một cái gì đó, một cú điện thoại của anh Bình và thế là Ban Quan hệ Cổ đông xuất hiện. Khi mới ra đời, có thể nói FIR là đứa con không chốn nương thân mà hóa ra lại sộp. Ít người giờ đây lại là lợi thế – dễ ký gửi! Bác Ngọc thì có phòng rồi, còn lại đều xuất thân từ phòng tài chính nên đây quả là chốn nương náu tuyệt vời. Vẫn ngồi chỗ cũ, chả ai phải di chuyển, chỉ có điều được phân công nhiệm vụ mới mà lúc căn nguyên chưa ai biết gì, đến giờ ai hỏi IR làm cái gì cũng chả thể nào cắt nghĩa cho nó rành rọt. Những ngày tháng cuối hạ nóng kinh hồn mà ngồi trong phòng anh Chiến béo lạnh tê người, bật điều hòa rét run là thói quen không thể bỏ của anh. Còn nữa, thỉnh thoảng trong phòng cứ vơ vẩn khói thuốc hôi mù mà chính tôi đã chứng kiến con gái ngồi phòng này không ai chịu quá 2 ngày. Và tôi là một ngoại lệ. Một thời gian lại được ké cẩm phòng trợ lý, cả đội school, thủ lĩnh trẻ. Tầm gửi thế mà hay, giao lưu bốn phương, đúng nghề quan hệ.
Rồi công việc của ban càng nhiều, thêm 2 nhân viên nữa. Ké cẩm mãi cũng không nổi. Bao giờ cho đến tháng 10, và cả Công ty chuyển ra tòa nhà mới cao to rộng rãi, một mình Ban chấn giữ niềm tự hào một thời của khu Láng Hạ. Lúc này lại rộng quá đến phát buồn cả ra, hàng ngày chả có người ra vào ý ới, chợ dưa không họp, vắng vẻ não cả lòng.
Và ôi ngày đẹp trời đã đến cả phòng dọn về cái hộp kín như bưng hơn 30 mét vuông, chả có tí không khí ánh sáng nào – được bà con khu tầng 5 gọi là ống khói nhưng sao vẫn thấy hào hứng nô nức lắm. Thế là phòng ốc tử tế, an cư, lạc nghiệp, hoạt động của ban dần đi vào ổn định. Dần dần, mùa đông còn chịu được chứ hè thì không thể nào thở nổi, cơ cấu lại thế nào được bay vút lên sát tầng các cụ, ánh sáng ngập tràn, gió lộng mát rượi. Sướng! Nhưng phải cái hôm mất điện thang máy thông minh chết đứng và hôm động đất lạch bạch lao xuống đường đến phờ hơi tai. Khổ!
Hội làng đầu tư
Hồi còn học trong trường có cố tưởng tượng tôi cũng không nghĩ nổi mình làm những công việc như bây giờ, được tham gia vào những sự kiện lớn của công ty. Sự kiện đầu tiên là Hội nghị các Nhà đầu tư. Mặc dù đã được tập huấn bằng nhiệm vụ tổ chức sinh nhật Ban Kế hoạch Tài chính nhưng sao vẫn thấy run và mơ màng thế. Vì sự kiện này lớn quá đối với một sinh viên mới tốt nghiệp, quá “p-rồ”, hoành tráng. Đó cũng là kỷ niệm đáng nhớ chuyến đi công tác thành phố Hồ Chí Minh đầu tiên, lúc ngồi trên máy bay sao thấy hồi hộp và háo hức thế, xem lẫn chút lo lắng, không biết Hội nghị có
thành công không. Thức chuẩn bị và rà soát mọi việc tới 2h sáng, nhưng sáng ra ai cũng tươi tỉnh và hồ hởi đón chào khách khứa. Hội nghị diễn ra thật suôn sẻ với sự tham gia của rât nhiều nhà đầu tư lớn và các định chế tài chính nổi tiếng. Một không khí sang trọng, cởi mở, và thoải mái. Các nhà đầu tư có cơ hội giao lưu, tìm hiểu và thắt chặt mối quan hệ với FPT. Cuối cùng cũng ổn, bõ công bao ngày chuẩn bị và phối hợp với các ban chức năng, chỉ hơi tiếc là vào cái ra ngay không kịp tới thăm các chi nhánh trong này, nhưng may mà vẫn kịp ăn lẩu cá kình. Cảm ơn các bạn Sài gòn nhé!
Đại hội Cổ đông
Thực sự nhờ có Đại hội cổ đông mới thấm sự nhiệt tình với công việc của người FPT. Không kể ngày đêm, hơn 2 tháng trời dầu dãi để có 1 ngày tưng bừng ở Trung tâm hội nghị Quốc gia. Mà sau đấy cả nhà ai cũng eo ót thon thả lạ thường nhờ ăn mì tôm và pizza thường xuyên. Vui nhất phải kể đến làm việc cùng với các em sinh viên FU chuẩn bị thư mời, thật vui vẻ, hào hứng và cũng phiền toái vì công nghệ mới “barcode”. Nhớ lại cả nhà say sưa như một công xưởng liên hoàn để cho ra các sản phẩm hoàn chỉnh, dù là nhỏ nhất nhưng từ những thư mời cũng thế hiện ý thức tôn trọng cổ đông và sự sáng tạo vốn có của người FPT. Gian nan nhất là món phần mềm. Công nghệ mới đòi hỏi phải kiểm tra rất kỹ, đội phần mềm của FIS sang thức đêm cùng làm đến hơn nửa tháng trời anh em cùng viết viết sửa sửa để đảm bảo mọi thứ thật chu đáo khi hội nghị bắt đầu.
Công nghệ quẹt mã vạch giường như thu hút sự chú ý của rất nhiều cổ đông. Có anh cổ đông tới dự cứ đứng xem mãi muốn học hỏi công nghệ, bảo sao giống siêu thị vậy. Chị Uyên AF FIS có dịp lăng xê: “Phần mềm này bên em lập trình đấy, các anh có tổ chức Đại hội không chúng em cho thuê”.
Gian nan nhất phải kể đến công cuộc “xuất bản” báo cáo thường niên, mà thấy phục chị ThuỷNT, có lẽ chị gắn bó với FPT lâu rồi nên thấu hiểu con người và công việc nơi đây, cái gì cũng vào giờ chót mới xuất hiện mà vẫn ổn, lại còn hoành tráng ngoài mức tưởng tượng, chau chuốt đến từng chi tiết nội dung, hình ảnh. Có thể cảm nhận được sự tâm huyết và đầu tư trong từng trang giấy. Đây có lẽ cũng là lần đầu tiên tổ chức chụp hình chuyên nghiệp và đồng bộ toàn thể ban lãnh đạo, các anh tha hồ thể hiện trước ống kính, mà bộ ảnh này dùng vài năm có lẽ vẫn chưa hết. Một công đôi ba việc. Kết quả thật xứng đáng, cổ đông đánh giá rất cao những tài liệu và thông tin về công ty. Một giải thưởng danh
tiếng đến với FPT, giải bạc cuộc thi “Bình chọn báo cáo thường niên”.
Mùa đại hội trôi qua, chu đáo, thành công, không phải ai cũng có cơ hội được vất vả cùng người FPT lo những dịp trọng đại, mệt đấy, căng thẳng đấy mà vui khôn tả. Năm sau chắc sẽ còn tưng bừng và hoàn hảo hơn nhưng những đêm miệt mài như thế chắc sẽ chỉ có ở FPT, trong những con người FPT.
Còn biết bao buồn vui để sẽ chia sẻ, nhưng có lẽ tuổi trẻ được gắn bó với FPT quả thật là một may mắn, được làm hết mình, chơi hết sức. Câu hát STICO “Người FPT làm ít ăn nhiều lại hay bốc phét…” vang lên sao thân thương thế.
Nguyễn Thị Thịnh – FIR
Trích “Sử ký FPT 20 năm”