FIS – Global đi thi TOEIC theo Chương trình chuẩn hóa các vị trí của FPT. Kết quả đạt được khá cao. TrangTT5 gọi điện cho tôi xin ảnh của hai cán bộ FIS – G đạt điểm cao nhất, nằm trong Top ten của FPT, là ChínhHM và MinhnA để đưa tin bài về cuộc thi.
Tôi nghĩ về ChínhHM và MinhnA với những gì tôi biết về họ.
MinhNA: 990 điểm/990 điểm Toeic
MinhnA xuất hiện tại FIS-G. Sở trường của lão là đàn và hát. Sau một tuần đầu ở FIS-G, người lão thân thiết lại là HiếuTC. Lão lân la làm quen với HiếuTC vì tình yêu với âm nhạc. Lão xuất hiện, đàn và hát tại văn phòng FIS-G vào một buổi sáng thứ bảy đẹp trời, lão bê loa, bê đàn đến rồi đi đánh đàn cùng HiếuTC, nghe đâu còn trình diễn trong buổi lễ khai trương gì đó của FSoft.
Rồi lão làm Tổng hội, nhiệt tình và năng nổ, mới mẻ, đầy hào hứng. Cũng phải công nhận, khả năng hòa nhập và hòa đồng của lão rất tốt, lão quen hết, chơi hết với tất cả những người mà lão gặp, kiểu gì lão cũng chơi được, cũng nói chuyện được và cũng hợp. MinhnA thuộc tuýp người không thích gò mình vào một khuôn khổ nhất định nào cả. Lão thích tìm hiểu những cái mới. MinhnA có một phong cách rất bụi bặm và phóng khoáng. Đôi khi, lão đem cả cái bụi bặm ấy vào phòng họp trang trọng, làm không khí bụi mù và sếp la oai oái. Sau mỗi lần như vậy, lão cũng có thay đổi một chút. những hôm có họp hành quan trọng hoặc gặp khách hàng, đối tác, lão ăn mặc đẹp và lịch sự hơn hẳn. Còn ngày thường, lão xuất hiện với một hình ảnh vô cùng ấn tượng: đầu tròn, mặt tròn, mắt tròn, đi dép xỏ ngón, quần bò, áo phông vá, phóng trên con xe 82 đời đầu với giỏ xe đầy bùn đất. Thỉnh thoảng, lão lại làu bàu, cả gia tài có mỗi cái áo mưa bẩn mà cũng bị chúng nó “trôm” mất. Có những buổi sáng, lão ào ào tiến vào văn phòng.
Mọi người trợn tròn mắt nhìn chiếc áo lão đang mặc, không hiểu kiểu nó là như vậy, hay lão mặc áo trái. Mà đúng là lão mặc áo trái thật. Ai đó hài hước nói rằng, không biết có phải bị bố bạn gái suỵt chó đuổi không mà vội đến vậy. Rồi đi chơi, nha Trang đẹp thế mà cả tuần, lão chỉ diện duy nhất một style: áo ba lỗ, quần ngố, cái nào cũng giống cái nào. Không biết là do lão có thói quen mua hàng lố quần áo hay cả chuyến đi lão chỉ mang một bộ ấy. nhìn mà thấy kinh hoàng.
Tình yêu
Lão bảo tính lão được chiều từ bé nên chỉ làm những gì lão thích, lão không thích phải hành động vì trách nhiệm. Lão yêu từ hồi cấp 3, sau cả chục năm trời gắn bó, lão chia tay, cũng vì cái tính không thích chịu trách nhiệm nên chẳng duy trì được cuộc sống đều đặn hàng ngày. Rồi cũng có những tình yêu khác nhưng cũng vì cái tính không thích chịu trách nhiệm để đến giờ, sau bao nhiêu thăng trầm của tình cảm, lão còn lại một mình. Đấy là lão nói thế. Dăm thỉnh, ba thoảng, như hôm sinh nhật lão, tôi lại thấy lão chạy vù xuống dưới nhà, rồi bẽn lẽn quay trở lại văn phòng cầm theo một bó hoa hồng thơm, gai góc và lãng mạn với một cái nơ nhỏ nhắn xinh xắn. Tôi đọc “Rừng nauy” và tự dưng nghĩ đến lão. Tôi bảo với lão như vậy, kể ra thì cũng hơi quá một tí nhưng lão bảo: “Ừ, cũng hơi giống một chút”.
Công việc
Chuyến đi nước ngoài đầu tiên của lão, trước khi lên đường, lão gửi một bản tóm tắt thông tin rất đầy đủ và chi tiết. Khi về, lão viết báo cáo rõ ràng và đầy đủ. Lần đầu tiên nhận được các loại mail báo cáo của lão, tôi hơi bất ngờ khi thấy một con người ngẫu hứng như lão lại có thể làm được một việc cẩn thận và chu đáo đến vậy. Chắc là do kinh nghiệm làm việc trong những năm bôn ba ở nước ngoài đã rèn cho lão những kỹ năng làm việc hiệu quả. Lão làm việc nhóm rất tốt và lão kiếm ra các công việc cho lão cũng rất tốt. Lão kể: Tình yêu đầu tiên của lão muốn lão học lên Tiến sỹ nhưng lão không thích đi theo con đường học hành như thế. Hồi đó, tôi nghĩ, cũng may là lão không học lên tiếp, chẳng có ông
Tiến sỹ nào lại ngẫu hứng như thế cả. Rồi lão thi tiếng Anh. Tôi vẫn biết lão nói tiếng Anh như gió. Khi trình bày, lão nói tiếng Anh còn hay hơn tiếng Việt. nhưng mà thi cử mà được điểm tuyệt đối như thế này thì thật là bất ngờ. Lão thi Toeic đạt 990/990 điểm. Mọi người bảo, còn bất ngờ hơn là khi người ta mới làm được 1/3 bài thi, lão đã làm xong và ngồi ngoái bút, nghịch ngợm vì không được ra khỏi phòng thi, còn ngồi lại thì chẳng biết phải làm gì nữa. Tôi hỏi lão: Anh ăn gì mà giỏi thế. Lão mặt tỉnh bơ, mắt vẫn tròn xoe, trả lời: tại hồi bé anh bị chó dại cắn.
ChínhHM: 965 điểm/990 điểm Toeic
ChínhHM rất khác MinhnA, mặc dù, ở văn phòng, họ ngồi cạnh nhau. ChínhHM là dân công nghệ, MinhnA là dân kinh doanh. Không biết Chính nghĩ gì về tôi khi lần đầu tiên gặp, còn đối với tôi, ấn tượng đầu tiên về ChínhHM, cách đây năm rồi, tôi vẫn nhớ như in. Tôi nhìn thấy cậu ấy trên một chuyến tàu từ nha Trang về Hà nội, kết thúc chuyến nghỉ mát của công ty, tôi ngồi cùng khoang với Chính và ấn tượng, cực kỳ ấn tượng với hình ảnh ChínhHM ngồi trên giường tầng hai, ôm một cái balo rất to. ngồi một lúc, cậu mở cái balo ra, tìm kiếm một hồi và rút ra một quả chuối, ngồi ăn rất ngon lành, rất giống một cậu học trò nhỏ. Trên chặng đường đó, tôi nghe cậu nói chuyện say sưa về các tiểu thuyết của Kim Dung với mọi người trong khoang, nói nhiệt tình và say mê về những hình tượng nhân vật nữ trong chuyện. Đó là ấn tượng đầu tiên của tôi về Chính: Thích ăn chuối và đọc tiểu thuyết của Kim Dung.
ChínhHM và tôi hay đi chơi với BU Microsoft của FIS InF. Qua những chuyến đi rong ruổi trên những miền đất nước, tôi hiểu hơn về ChínhHM. Cậu ấy thích chụp ảnh, đặc biệt say mê chụp ảnh những cô gái xinh đẹp, duyên dáng. ChínhHM thích đi du lịch, nhưng quan trọng hơn, cậu ấy có thể đi khắp nơi, miễn là xung quanh cậu ấy có nhiều người bạn. ChínhHM lãng mạn khác tôi. Khi đến Đà Lạt, tôi thích một không gian nắng ấm, hoa nở rực rỡ. Còn Chính, cậu ấy thích khung cảnh Đà Lạt mưa, lạnh và mặc áo mưa đi dạo trong cái gió lạnh ấy, ngắm những bông hoa bị vùi dập trong mưa và gió. Không hiểu sao, tôi rất hay có ấn tượng về những hình ảnh ChínhHM đem lại: lúc thì là hình ảnh Chính ngồi trên xe máy, phi vèo vèo, dáng nhanh, gọn và rất đặc trưng hôm đến chơi nhà anh Hải Thanh, hay những ngày đi chơi ở Đà Lạt, cậu ấy mặc áo mưa, phi trong gió với những bộ đồ rất ấn tượng: áo phông, quần lửng, quàng khăn len và mũi đỏ ửng trong mưa, gió của Đà Lạt. Thỉnh thoảng, khi có ai nhắc về cậu ấy, tôi lại nhớ đến hình ảnh đó và tủm tỉm cười một mình.
Ở văn phòng, ChínhHM hay online qua YM và tôi chỉ hiểu hơn về Chính qua những lần online và nói chuyện đó. những câu chuyện về cuộc sống, về gia đình, về công việc, đôi khi cả về tiểu thuyết của Kim Dung và chuyện tình yêu của những người trong chuyện, đôi khi về mẫu người con gái Chính thích. Cậu ấy là tuýp người thận trọng và kín đáo. Vẻ bên ngoài đó khác hẳn với những suy nghĩ bên trong. ChínhHM biết nhiều, hiểu nhiều, nhiều đam mê và ước mơ. Khi họp, cậy ấy rất hay ngồi yên, đôi khi nghịch chiếc điện thoại, thẻ nhân viên, lúc thì bút. nếu nhìn thoáng quá, bạn sẽ nghĩ Chính không tập trung lắm. nhưng thực ra thì lại không phải như vậy, cậu ấy rất tập trung vào những câu chuyện, những chủ đề đang được bàn luận.
ChínhHM là tuýp tình cảm nhưng không mạnh mẽ. Tôi vẫn nói với cậu ấy, có lẽ cần thay đổi điểm này, ít ra thì cũng phải nói ra những gì mình thích chứ.ChínhHM rất hay chơi với những người tính cách đối nghịch. Có lẽ, chỉ những ai hay chơi và nói chuyện với Chính mới hiểu cậu ấy có thế giới tâm hồn thật khác với những biểu hiện bên ngoài. Nhưng có một điều ai cũng phải công nhận: Chính thông minh và siêu công nghệ. Nên tôi cũng không ngạc nhiên lắm khi ChínhHM được 965 điểm TOEIC trong kỳ thi chuẩn hóa các vị trí của công ty. Mới nhìn thoáng qua, gặp MinhnA, ít người nghĩ anh ấy giỏi, gặp ChínhHM, ít người nghĩ ChínhHM là người đặc biệt. nhưng tôi tự hào về họ khi biết những nỗ lực của họ trong công việc, những nét tính cách rất riêng của họ và dễ nhìn thấy chính là thành tích của họ trong kỳ thi tiếng Anh vừa qua của công ty.
TrangNTH – FIS
Trích “Sử ký FPT 20 năm”.