Nó nhìn lại bảng xếp hạng PM của FSoft và mỉm cười. Một ánh mắt tinh nghịch khi nhìn mũi tên xanh đỏ và những thay đổi thứ hạng của các PM. Một nụ cười trầm trồ và thán phục khi nhìn gương mặt rạng ngời của 10 PM có thành tích nhảy vọt. Họ đều rất trẻ và rất xinh đẹp. Nó hạnh phúc. Nó tự hào khi ngắm nhìn gương mặt đứa con tinh thần của nó và bạn nó…
Nó nhắm mắt lại. Một chặng đường đã qua chạy lại trong trí nhớ. Từ ngày đầu tiên nó nghe anh già ba hoa về một hệ thống xếp hạng các PM ở FSoft để anh mang đi cò cưa lừa xẻ với khách hàng. Từ cái xui dại đầu tiên của anh. Từ những ngày nó lượn lờ khắp nơi để nghe xem người ta lấy tiêu chí gì để đánh giá thế nào là một ông PM thành công, một dự án thành công. Rồi đến những ngày nó miệt mài cặm cụi tính tính toán toán sao cho lượng hóa được các tiêu chí đấy. Những ngày nó ngồi cạnh anh và bạn nó đập bàn đập ghế để xem hội nó nên cộng cái gì với cái gì hay nhân chia với cái chi chi. Và rồi nó cũng tìm ra được cái mà nó muốn. Nó nhân 3 đỉnh tam giác của một bài toán quản trị dự án lại với nhau. Nói một cách vật lý máy bay học tức là nếu coi một ông PM là một phi hành trưởng thì kết quả bay của ông ý thể hiện bởi số giờ bay nhân chất lượng bay và loại máy bay to nhỏ mà ông ý lái. Quay trở lại bài toán PM, nó chỉ cần tóm đầu điểm dự án, team size của dự án và effort của dự án rùi nhân chằng chịt lại với nhau là ổn. Công thức của nó khoa học và logic phết ý chứ. Nó lại mỉm cười. Những ngày đã qua.
Nó đọc và nghiền ngẫm lại những comment, những nhận xét đánh giá đầu tiên của mọi người về hệ thống xếp hạng của nó. Không dưới “n” cái mail nó nghe các anh chị bảo em ơi anh chị không thích em xếp hạng anh chị đâu, bỏ anh chị ra khỏi cái bảng của em đi. Không dưới “m” cái mail nó nghe người ta bảo hệ thống của nó là ngớ ngẩn, là không hợp lý, là bất cập, công thức của nó là vô nghĩa và chả nói lên điều gì cả. Và nó xù lông nhím. Nó tự bảo nó chờ xem ai làm ra được cái ngon hơn của nó thì làm. Nhưng rồi nó thay đổi. Nó nhớ anh bảo: “Khi công bố chắc mọi người sẽ chửi rầm rầm. Mình cứ open và cầu thị thế là ổn”. Và nó nghe anh. Ổn thật. Nó bắt đầu nhận được những đánh giá tích cực của mọi người. Và nó thấy hiểu hơn, yêu hơn cái công việc mà nó đang làm.
Hơn một năm rồi, cái bảng dán của nó đã dần đẹp hơn, trông “pro” hơn. Cái kết quả xếp hạng của nó cũng ngon hơn, đúng đắn hơn, cách làm của 2 đứa nó cũng chuyên nghiệp hơn, đỡ to tay hơn. Và giờ đến lúc nó phải nhìn lại xem lộ trình sắp tới mà nó nên làm là gì. Làm thế nào để sản phẩm của nó hoạt động thật sự chứ không đơn thuần chỉ là bảng xếp hạng để mọi người tham khảo. Nó nhớ anh Kiên Kây Ti bảo gì gì ý nhở? Anh ý bảo hoặc nó có thể tìm cách để biến sản phẩm của nó thành sản phẩm của tổ chức. Hoặc nó có thể chuyển giao lại cho hiệp hội PM của FSoft để họ chế biến và xử lý. Hoặc nó phải tìm cách tunning lại và làm cho bảng xếp hạng càng ngày càng đúng, càng ngày càng chuẩn, thì tự nó sẽ phát sáng, tự nó sẽ trở thành chân lý và đương nhiên người ta chắc chắc sẽ phải dùng một sản phẩm tuyệt vời. Và nó thích cách thứ ba hơn cả. Giờ nó đã biết nó cần phải làm gì. Ngày mai…
HuyennTT – FSoft
Trích “Sử ký FPT 20 năm”.