Giá mà cứ bé bỏng mãi để được sự che chở yêu thương của gia đình của thầy cô bạn bè, không phải lo toan với những suy nghĩ đời thường…
Một mình dạo quanh phố phường Hà Nội. Ôi cái không gian của mùa xuân thật đẹp với cây cỏ xanh tươi được tô điểm bởi những khóm hoa rực rỡ sắc màu như những bức tranh đẹp trải dài. Đang lang thang trên con đường dài đầy nắng và gió. Tôi bỗng dừng chân bởi tiếng trẻ nô đùa ca hát.
Tôi ngó quanh kiếm tìm và đôi mắt tôi dừng lại trước cánh cổng trường nơi đó các em học sinh đang tung tăng nô đùa trên sân rợp bóng mát của những chiếc ô khổng lồ xanh tươi đang xòe tán rộng. Bỗng dưng có tiếng hát vang lên :
“Em yêu trường em với bao bạn thân và cô giáo hiền …
Từng câu hát vang lên như đưa tôi về với tuổi thơ ngày nào. Thấy nhớ quá mái trường thân yêu nơi thầy cô dìu dắt dạy chúng tôi ê a đánh vần những tiếng đầu tiên trong bảng chữ cái rồi những phép toán cộng, trừ, nhân chia với những con số tưởng như khô khan nhưng lại mang đến cho mỗi chúng ta thật nhiều cảm xúc.
Cũng vẫn là phấn, là bảng là thầy cô trên bục giảng. Sao tất cả như hiện ra ở đây nơi phố thị phồn hoa này. Từ cảnh mái trường làng đến những hàng cây rợp bóng sân trường.
Tôi như được trở lại những ngày thơ ấu khi tôi còn là một con bé nhỏ xíu với chiếc cặp trên vai tung tăng với lũ bạn trên đường đến trường. Ngày đó cuộc sống vất vả mọi thứ đều thiếu thốn. Cứ mỗi khi chuẩn bị vào năm học tôi lại cùng mẹ sang nhà anh chị xin lại những cuốn sách cho đầy đủ đến lớp.
Có những quyển còn mới vẫn thơm nguyên đến từng trang sách nhưng cũng có những quyển đã ngả màu thời gian. Nhưng dưới bàn tay khéo léo của mẹ những cuốn sách của tôi lại trông đẹp mắt và mới hơn hẳn.
Tôi thích thú với mỗi lần cùng mẹ đi chọn những mẫu giấy mang về bọc sách. Đủ thứ màu mè kèm hoa văn dễ thương. Và chỉ một lát sau khi mang chúng về nhà tôi cùng mẹ cắt giấy và bọc sách. Vậy là sau khi được tô điểm bằng những tờ giấy chuyên dùng những cuốn sách của tôi đã được khoác lên mình tấm áo mới gọn gàng và như sống động hơn.
Tôi cẩn thận dán lên những cuốn sách đó chiếc nhãn vở và những dòng chữ ghi Họ tên…trường…lớp…môn học… được tôi nắn nót viết lên đó. Tất cả được cất những vào ngăn bàn học một cách ngay ngắn. Tôi hồi hộp chờ đợi một năm học mới sắp đến.
Tôi thấy vui và hào hứng với mỗi khi chuẩn bị vào năm học mới. Tôi sẽ lại được mẹ chuẩn bị cho 2 bộ đồng phục mới. Lũ trẻ con chúng tôi ngày ấy không đầy đủ như bây giờ nên chỉ được sắm quần áo mới vào dịp đầu năm học hay cái tết cổ truyền.
Những chiếc quần tím than được kết hợp với những chiếc áo sơ mi trắng đơn giản và được nhấn bởi chiếc khăn quàng đỏ thắm khiến bộ đồng phục dường như đơn điệu lại trở lên thật đẹp và đáng tự hào.
Khoác lên mình bộ đồng phục đó tôi thấy tất cả chúng tôi như được xích lại gần nhau hơn. Dễ dàng tìm ra những người bạn hơn nhờ vào phù hiệu trên bộ đồng phục. Và khi ấy sẽ không còn sự phân biệt đối xử giàu nghèo hay cái gì đó tương tự nữa. Tôi thấy ấm áp và hạnh phúc biết bao khi được khoác lên mình bộ đồng phục in dấu học trò ấy…
Ngày tựu trường luôn là ngày vui nhất của chúng tôi. Sau 3 tháng hè xa thầy xa, bạn xa lớp học thân thương chúng tôi lại được tụ họp với nhau bên sân trường rợp bóng hoa phượng, trở lại với những chiếc bàn ghế cùng bảng đen thân thuộc đã bị bụi phủ một lớp dày đặc.
Chúng như thức dậy sau một giấc ngủ dài. Giờ thì sẽ lại tiếp tục với sứ mệnh của mình. Sẽ cùng chúng tôi mỗi giờ lên lớp, theo chúng tôi đến từng bài giảng. Những cuốn sách giờ cũng đây đã phát huy tác dụng với khối kiến thức và bài học mà chúng mang lại trong mỗi giờ lên lớp. Chúng luôn được để ngay ngắn trên bàn trước mỗi giờ học.
Đang mơ mộng bay bổng trở về thời thơ ấu xa xưa tôi bỗng giật mình bởi tiếng trống trường. Đã hết giờ ra chơi các em nhỏ nhanh chóng chia tay bạn bè với những trò chơi hay những câu chuyện còn đang dang dở để vào lớp quay trở lại với những bài giảng mới.
Bỗng nhiên tôi thấy cảm giác bồi hồi xao xuyến. Giá mà tôi được trở lại cái thời vô lo vô nghĩ ấy. Giá mà cứ bé bỏng mãi để được sự che chở yêu thương của gia đình của thầy cô bạn bè, không phải lo toan với những suy nghĩ đời thường thì thật là thích.
Nghĩ đến đó bất giác tôi mỉm cười và lặng lẽ tiếp tục dạo bước trên con đường thênh thang nhộn nhịp của chốn đô thị này…
Phạm Thị Trang
Cuộc thi ‘Viết cho tuổi học trò’
Cuộc thi nhằm giúp các bạn trẻ chia sẻ những câu chuyện về tuổi học trò, vui hoặc buồn, khiến bạn bật cười hay muốn khóc khi nghĩ đến. Nhưng đó là nơi cất giữ một phần con người bạn, là một cuốn cẩm nang đúc kết những bài học sẽ theo bạn suốt cả cuộc đời.
Hãy chia sẻ với chúng tôi con người đó, câu chuyện đó của bạn hoặc những người xung quanh để những bài học của bạn sẽ trở thành của mọi người, để giúp cho ai đó còn đang chưa tìm được lối thoát sẽ nhận ra sự đồng cảm và niềm hy vọng vẫn tồn tại trong cuộc đời này và để tuổi học trò mãi mãi là những dấn ấn không quên trong mỗi chúng ta.
Chương trình do VnExpress.net, Ione.net và FPT Mạng cá cược bóng đá phối hợp tổ chức. Thời gian nhận bài từ 28/2 – 28/4.
Xem thông tin chi tiết về cuộc thi và gửi bài tham dự tại đây