Nhớ hồi nào vừa bỡ ngỡ bước chân vào ngôi trường cấp 3 đầy xa lạ và ngại ngần. Vậy mà thấm thoắt 3 năm học trôi qua nhanh như một cơn mưa rào mùa hạ… Cấp 3 là quãng thời gian đẹp nhất có lúc vui, lúc buồn, lúc giận hờn vu vơ, những phút bốc đồng. Thế nhưng vì những điều đó ta mới có thể nếm trải hết những dư vị của tuổi trẻ vô tư, vô lo đôi khi hơn con trẻ.
Thầy cô hay nói rằng : “ 3 năm cấp ba thật sự rất ngắn ngủi.” Lúc ấy ta nào để ý tới, tận 3 năm, rất lâu, sẽ là dài vô tận. Nhưng chớp mắt khoảng tầm 2 tháng nữa sẽ kết thúc tuổi học trò quần xanh, áo trắng ngây thơ, hồn nhiên…
Với những em khóa dưới chuẩn bị vào lớp 10 mùa hè năm nay có lẽ sẽ là mùa hè đẹp nhất để các em bước đến một môi trường khác mang tên “ Cấp 3 ” nhưng với chúng tôi mùa hè năm nay sẽ là mùa chơi vơi nhất mang những nỗi buồn và những hoài niệm về một thời thanh xuân “ vật vã ”.
Xa nhau rồi còn đâu những tháng ngày cùng đứa bạn thân quấn quýt bên nhau để cùng đến trường, ra về chung, những câu nói dường như đã quen thuộc “ Tiết đến là môn gì thế? ”, “ Đã làm bài tập chưa? ”, “ Ngủ tí khi nào cô vào nhớ gọi ”. Thời đi học ăn lén trong giờ học sẽ ngon hơn, nói chuyện trong giờ học sẽ vui hơn … Có những thứ đôi khi thật bình thường như khi nhận ra thì quá đỗi xa lạ. Con đường bình thường không đi hết hoá ra vẫn dài như thế. Nhưng đường đi đến trường bình thường dài như thế hoá ra lại ngắn đến như vậy.
Tuổi mười tám, cái tuổi ngông nghênh giữa đời. Tuổi mười tám của những chàng trai, cô gái thật mạnh mẽ, kiên cường. Tuổi mười tám – tuổi của những hồi ức nhuốm màu thời gian. Chúng ta còn được bao nhiêu thời gian để bên nhau vì thế hãy trao nhau thật nhiều yêu thương kỷ niệm dấu yêu vào trái tim, nếu có giận hờn gì thì tha thứ cho nhau, vì ngày mai này sẽ không là hôm nay nữa. Khóc với nhau đi, cười với nhau đi, giây phút này sẽ là bao nỗi nhớ.
Cơn mưa cuối Hạ làm ướt áo ai dưới hiên trường ngày ấy, để lòng ai lưu luyến, bâng khuâng một nỗi nhớ đi suốt cuộc đời…Xin cám ơn thầy cô, xin cám ơn các bạn!!