Gửi mẹ thương yêu…
Tháng 11 nữa lại về, mẹ à. Tháng của những người thầy. Mẹ cũng là một người thầy, người thầy đầu tiên của con.
Con còn nhớ lắm những ngày còn bé, hình ảnh mẹ trong chiếc áo dài trắng dắt con đến lớp. Con gọi mẹ là Mẹ – cũng là Cô giáo. Con đã nuôi ước mơ đó – mặc chiếc áo dài trắng, tóc dài thướt tha, đứng trên bục giảng – như mẹ!
Con còn nhớ lắm những lần trộm phấn của mẹ, đứng nép nơi góc tường, với búp bê, với gấu bông làm “học trò” và góc tường vàng góc ngõ nhỏ là bảng. Những dòng chữ nguệch ngoạc, xiêu vẹo vẫn còn in hằn trong tâm trí con… Những hạt bụi phấn ngày ấy vương trắng những chiếc áo con lem nhem, vụng về. Mẹ lại ngồi cần mẫn giặt sạch, những chiếc áo thơm mùi yêu thương, thơm mùi mơ ước…
Rồi con lớn lên, mùi hương ngày nào vẫn theo con. Đến một ngày con bước chân vào cánh cổng trường đại học Sư phạm, ước mơ đã đến thật gần, mùi hương ấy, lại lưu luyến trong tà áo dài trắng thướt tha theo con lên giảng đường…
Con đã thực hiện được ước mơ từ thuở bé của mình, mẹ à. Trở thành cô giáo – như mẹ. Ngày ngày tà áo trắng vẫn theo con đến lớp, cũng là mỗi ngày con luôn nhớ tới mẹ, nhớ tới ước mơ ngày ấy – trở thành cô giáo…
Và giờ đây, khi tháng 11 nữa lại về, con chỉ mong ước, được trở về bên mẹ và nói với mẹ:
“Mẹ, con yêu mẹ nhiều lắm, cô giáo của con!”