Từ một sinh viên ở quê lên thành phố học tập và sinh sống, nên suy nghĩ về việc tìm một công việc làm thêm đã không còn quá xa lạ, nó như một mục tiêu mà tôi cần phải làm trong suốt quá trình theo học ở một giảng đường ĐH.
Tuy nhiên, không hề đơn giản như tôi nghĩ một chút nào. Cũng theo lời khuyên của những người đi trước, năm đầu tiên tôi ngoan ngoãn giống như một đứa học sinh cấp 3 thời nào, tôi lẳng lặng nhìn những anh chị cùng phòng cuối tháng được lãnh lương họ dẫn nhau đi ăn và sắm quần áo đẹp tôi “thèm” lắm. Nhưng thôi cố chịu vì mình chưa biết nhiều về môi trường mới và cũng chưa “sành” đường thành phố. Bước sang năm thứ hai tôi như con chim được thả tự do với những mục tiêu mình đã dặt ra trước đó. Tôi đi tìm mua những tờ báo chỉ để đọc thông tin tuyển dụng và bắt đầu xách hồ sơ đi. Tôi tìm thấy một công việc được đăng rất hấp dẫn” Thời gian linh động, phù hợp với sinh viên lương từ 3tr đến 4tr”.
Tôi liền tìm đến địa chỉ vì sợ người ta hết tuyển. “ Ôi chao ôi” công ty gì mà lớn quá, đông nhân viên quá? Tôi sung sướng bước vào với bộ hồ sơ trên tay tôi liền được một anh chàng khá bảnh trai lại hỏi và dẫn đến gặp một chị nhân viên cũng khá trẻ và bắt đầu mô tả công việc cho tôi chỉ là bán mỹ phẩm của công ty và yêu cầu tôi đóng vào 200 ngàn để lấy sản phẩm về bán và lương sẽ được ăn theo hoa hồng. tôi bắt đầu nghi ngờ với hình thức này sao giống “ bán hàng đa cấp “ cái tên được ông thầy nhắc đến trong thời học năm nhất. tôi liền tìm cách để tháo chạy bằng mọi lý do và chị đó cũng cố níu kéo bằng mọi cách nhưng rồi tôi vẫn bước chân ra được.
Và quả thật qua tìm hiểu thì chính hiệu đó là bán hàng đa cấp thật. những tưởng sẽ bao bao giờ gặp lại nó một lần nữa nhưng đúng là đời người có ai lường được chữ “ngờ”. Một lần tình cờ gặp một đứa bạn học chung trường cấp 3 ngày nào, thấy nó giờ lớn hẳn nhìn cách ăn mặc chắc đi làm nhiều tiền lắm, rồi 2 đứa dẫn nhau đi uống nước và bảo tôi đi làm chung với nó sẽ kiếm được nhiều tiền lắm, đủ để tiêu xài mà không cần tiền bố mẹ gửi lên thậm chí là có tiền gửi về nhà.
Nghe đúng là thích thật tôi đồng ý và 2 đứa dắt nhau đến công ty , mới nhìn từ xa tôi liền nhận ra đó là công ty tôi đã đến trước đó. Tôi nhìn thẳng vào mắt và nói “bạn định lừa tôi phải ko” rồi tôi bỏ về ngay lập tức. thực sự tôi không ngờ rằng cuộc hành trình đi kiếm tiền của mình lại gặp khó khăn như vậy, đúng là kiếm đồng tiền không dễ như tôi nghĩ. Mỗi lần tan học ở trường tôi liền đạp xe năm , sáu cây số để đi làm công việc chạy bàn tại một quán ăn ở quận I mà mỗi tháng chỉ kiếm được khoảng một triệu nếu tôi làm đủ 1 tháng 26 ca. Một số tiền không lớn chút nào nhưng khi được cầm nó trên tay tôi sung sướng và hãnh diện gọi về nhà để khoe với ba mặc dù lúc đó đã khuya nhưng tôi không thể để sang ngày mai được, thế là vẫn bấm số gọi về nhà. Và đó là công việc đầu tiên để tôi học hỏi kinh nghiệm và trở nên tự tin hơn để tôi kiếm những công việc sau này.
Cuộc sống vốn dĩ không đẹp như mình nghĩ, vì thế những bạn sinh viên đang có ý định đi làm thêm thì hãy trang bị cho mình những kiến thức cần thiết, đủ hiểu biết và đủ bản lĩnh để có thể đối mặt với những cám dỗ bên ngoài. Các bạn hãy bắt đầu với những công việc đơn giản, dù nó vất vả, nó không cao sang nhưng đó là những bài học khi các bạn tiếp xúc với môi trường thực tế. Tôi hi vọng những chia sẽ của tôi sẽ giúp ích cho các bạn.