Bùi Trí Hùng là một nhân viên mới của FPT. Thuở bé, Hùng rất thích vẽ. Anh đã từng mơ ước sẽ trở thành hoạ sĩ. Nhưng khi lớn lên, cũng như nhiều cậu bé khác, anh lao vào học các môn tự nhiên theo định hướng của gia đình để thi vào đại học. Vì thế, ước mơ thuở bé chỉ có vài người bạn thân biết. Nhiều bức vẽ xong, anh cũng chỉ biết ngắm một mình.
Khi anh gia nhập FPT, chẳng hiểu sao lãnh đạo FSoft biết được sở thích này. Họ đã thuyết phục Hùng mang tranh đến Trung tâm phần mềm của FPT để treo. Mấy người còn trực tiếp giúp Hùng bố trí thành một “triển lãm tranh”. Ai đi qua cũng dừng lại ngắm nghía. Những người thích tranh còn chạy vào tận chỗ Hùng để bình luận trao đổi. Hùng cảm thấy tự tin và sau đó anh đã vẽ rất nhiều tranh cho các hoạt động ở FPT.
Lời bàn:
Những chuyện như trên ở FPT có rất nhiều. Các nhân viên mới trong FPT luôn được khuyến khích để thể hiện cái tôi của mình. Thiếu cái tôi, bạn không thể trở thành nghệ sĩ. Trong các cuộc phỏng vấn, các anh bao giờ cũng hỏi “Em có tài năng gì?”. Nếu câu trả lời là “Em biết hát” thì “Hãy hát một bài cho anh em nghe”. Nếu biết đá bóng, thì “Cuối tuần ra sân đá nhé!”…. Ai cũng được khuyến khích nên có “cái tôi” để không thể lẫn với những người khác trong cái “Chúng ta” và tất cả sẽ cùng có một cái chung là Dám–thể–hiện–bản–thân. Nhờ vậy, người FPT dễ nhận biết nhau và dễ hoà đồng vào cuộc sống chung.
Sẽ thế nào nếu một ngày W đi phỏng vấn và được hỏi: “Em có tài năng gi?” W sẽ cười thiệt “bự” và trả lời: “Hát, và hát Tiếng Anh ạ!” It’s so cool!
Cái tôi..đơn giản sống như chính là tôi vậy, chạy theo một hình mẫu bạn sẽ bị áp lực, tự tin hay khiêm tốn sẽ tốt hơn? Tôi phải vui thì mới có thể mang lại HP cho người khác.
Cái tôi đó mới chỉ là năng khiếu của mỗi người. Nếu một ai đó không có năng khiếu họ sẽ thể hiện mình như thế nào? Nếu cái tôi đó được thể hiện và đi ngược lại với những chủ trương chung, ban giám đốc sẽ làm gì? Chúng ta cần nhiều hơn nữa để thể hiện cái tôi của mình. Điều đầu tiên là dám nói ra điều mình nghĩ. Cũng thấy hay đó chứ.
Nếu đúng như những gì các bạn kể thì lãnh đạo của FPT đúng là rất biết khai thác tiềm năng,đánh giá và sử dụng người.Tôi rất hoan nghênh và cảm phục vì điều đó vì bây giờ nếu có nhân viên nào thể hiện cái Tôi của mình mà trái ý lãnh đạo chỉ sự lại bị vùi dập,nên nhân viên ko dám thể hiện hết khả năng của bản thân ra…Có điều liệu đây có phải là 1 chiêu quảng cáo ko nhỉ?Nếu thế thì pótay…híc
Ok Dũng đồng ý
Trong cuộc sống ngày nay cho dù bạn là ai thì bạn cũng nên cho người khác biết “tôi là tôi”
tự tin là điều cần thiết,nhưng hãy dùng đúng chổ!
Con người sinh ra được trời phú cho một cá tính riêng. Người thì tự tin và giỏi giang. Người thì nhút nhát, rụt rè…..Khi hòa vào cuộc sống chung thì ai cũng hô hào: “phải sống hòa đồng, thân thiện. Phải tự tin để thể hiện mình thì mới thành công. Tôi cần người tự tin hơn….” thế nhưng khi người ta muốn thể hiện bản lĩnh của mình thì bị trù dập, thì bị dè bĩu chê bai làm cho những người vốn đã không có được sự tự tin lại càng mất tự tin hơn….Nếu ai cũng làm được như lãnh đạo của FPT thì tôi tin chắc rằng trên đời này không có kẻ nào hèn kém hay ngốc nghếch cả. Và khi đó đất nước Việt Nam nói chung, các tổ chức nói riêng sẽ khai thác tốt khả năng của tất cả nhân viên của mình vì ai cũng có tài năng riêng và điều đó chỉ được bộc lộ tốt khi có được sự động viên của những người xung quanh như lãnh đạo của FPT chứ không phải là dẻ bĩu chê bai để hạ bệ người khác.
tôi dồng ý với ban! chỉ có thể là vậy!