Nhìn lại sự nghiệp kinh doanh của mình, Bình “đồi”, Phó phòng Kinh doanh FMB, vẫn còn cảm giác lạnh gáy khi nhớ lại lần cả gan đòi nợ một ông trùm khét tiếng ở Đà Nẵng.
Hồi ấy, cửa hàng ĐTDD bề thế và sang trọng nhất Đà Nẵng thuộc quyền sở hữu của Thanh, một cô gái trẻ xinh đẹp. Do cảm phục và quý mến Bình, Thanh đã sửa lại cửa hàng thành đại lý chuyên doanh sản phẩm Samsung, bỏ qua những lời “ve vãn” hấp dẫn của các đối tác khác. Nhờ sự thay đổi này, doanh số ở Đà Nẵng của Bình ngày càng tăng. Riêng Thanh shop đã mang về cho FMB mỗi tháng khoảng 700 triệu.
Mọi chuyện đang xuôi chèo mát mái thì bỗng một hôm, công an thuế vụ và giới “giang hồ” ở đâu ùn ùn kéo đến. Thanh’shop bị truy thu thuế và các chủ nợ thời Đông Nam tới tìm. Cô chủ cửa hàng xinh đẹp biến mất hút, để lại cửa hàng cho người chị gái với giấy tờ sang tên còn nguyên dấu mực. FMB đứng trước nguy cơ thất thu 200 triệu đồng.
Lo lắng, Bình liên lạc với Thanh, nhưng lần nào cũng chỉ nhận được câu trả lời của cô: “Anh yên tâm đi, rồi em sẽ thu xếp cho”. Chưa thu được tiền về cho Công ty, Bình vò đầu bứt tai. Thấy vậy, sếp Hoài động viên: “Lấy được bao nhiêu thì lấy”. Còn sếp Khánh gạt đi: “Chuyện đã thế rồi, thôi đừng lo nghĩ nhiều”. Đang lo lắng bị các sếp khiển trách, nên Bình rất xúc động trước sự động viên của các anh. Bình đặt quyết tâm đòi hết đủ số nợ.
Bình lục lại các mối quan hệ, ghi âm lời xác nhận nợ của cô chị, trình báo công an, nhờ giới “hảo hán” đe dọa, cũng như bám chặt đối tượng, tiếp tục kiên trì thuyết phục…
Một buổi sáng đẹp trời, đột ngột anh được mời đến gặp mẹ chồng tương lai của Thanh. Bà nói luôn: “Cô cho Thanh một nửa, còn lại cháu cho tụi nó nhé” và chìa ra một đống tiền cùng giấy xóa nợ. Tưởng rằng Bình sẽ phải chấp nhận ngay, không ngờ Bình lạnh lùng lắc đầu: “Cháu là người làm thuê, không có tiền để cho. Cháu phải nhận đủ”.
Hai hôm sau, Bình nhận được điện thoại của bà hẹn “tới nói chuyện với chú”. Hơi lạnh gáy vì biết “chú” là một “ông trùm” rất có thế lực trong giới giang hồ Đà Nẵng, nhưng Bình vẫn cố gắng trấn tĩnh, đàng hoàng đến gặp.
Vẻ uy quyền toát ra từ dáng bệ vệ và cái hất hàm: “Anh cần gì?”, “Dạ, cháu cần tiền” – Bình lễ phép nhưng kiên quyết. Anh nhẹ nhàng kể lại mọi chuyện, nhấn mạnh những kỷ niệm với Đạt – con trai ông Trùm và sự phát triển của Thanh shop trong thời gian cộng tác với FMB. Anh cũng không quên nói về thân phận làm thuê của mình.
Nghe xong, “ông trùm” đổi giọng: “Người ta xin gặp chú để đưa tiền còn khó chứ đừng nói chuyện đòi tiền”. Lý do khiến ông cho gọi Bình đến vì tò mò khi biết anh dám chê tiền của vợ ông. “Không ngờ con còn trẻ thế mà rất có bản lĩnh”- ông vỗ vai khen, hẹn ngày “cho tụi nó tiền” và cũng không quên “mở cửa”: “Vào Đà Nẵng, nếu có chuyện gì thì cứ đến gặp chú!”.
Lời bàn:
Khi được hỏi về những điều rút ra sau câu chuyện này, Bình cho biết, anh đã có được 2 bài học cho việc quản lý của mình:
– Trong những trường hợp “nước sôi lửa bỏng”, việc động viên quân có tác dụng lớn hơn rất nhiều lời chửi mắng. Chính vì sự thông cảm của các lãnh đạo mà Bình càng thấy phải có trách nhiệm đòi nợ bằng được.
– Trong thương lượng, sự bình tĩnh, tự tin là rất quan trọng. Trước những người có uy quyền, mình giữ lễ phép nhưng cần thể hiện bản lĩnh. Họ đã nhún một bước là có thể nhún tiếp. Mình chưa lùi là họ chưa thể ép. Thu phục cần nhất là kiên trì.