Resort đồi Sứ – điểm đến
Ngay từ 6h sáng ngày 7/1, từ khắp nơi trong Thành phố, các hảo hán FSoft lục tục xách hành lý nhắm hướng eTown mà kéo tới. Thôi thì đủ các kiểu trang phục, xanh đỏ loè loẹt cũng có, phong trần cũng có. 6h30, FSofters ngồi la liệt ở bãi đậu xe phía cổng Ấp Bắc, cứ như chợ người. Gần 8h sáng xe mới rời được Sài Gòn.
Đồi Sứ đón tiếp đoàn lục lâm FSoft HCM lúc gần 12h trưa với hàng loạt các bandroll lớn xanh đỏ treo khắp nơi trên đường đi: Resort Đồi Sứ Chào mừng Công ty FPT Software. Cũng phải thôi, hầu như quân FSoft chiếm toàn bộ khu resort. Cứ 3 người chiếm cứ một công sự (căn biệt thự). G9, G6 và BA chiếm lĩnh bờ biển nên có thể nghe sóng biển gầm gào. G3 lại bình lặng nghe tiếng lá phi lao rì rào trên đồi, rất hợp với hội cờ bạc.
Resort Đồi Sứ rộng mênh mông bên bãi biển Phan Thiết – tỉnh Bình Thuận, cách TP HCM khoảng 175km (chưa đến Mũi Né). Đây là một trong những khu resort rộng lớn nhất Việt Nam. Nhưng xét về tiện nghi thì ở đây cũng bình thường. Tuy nhiên, bù lại, cảnh quan thiên nhiên khá đẹp. Những đồi cát trồng phi lao cứ ẩn hiện trong chiều mờ mờ sương, gió lạnh buốt hú ù ù khiến người ta đã thầm phong danh hiệu cho nó là: Đà Lạt trên sa mạc.
Tất cả lục đục chuyển hành lý vào nhà ăn của khu resort để ngay lập tức nạp năng lượng cho buổi chiều họp. Nhà hàng nằm ngày cạnh bãi biển. Thức ăn không mới lạ nhưng khá ngon miệng. Tổng chỉ huy Ban hậu cần – Hổ Tam Nương Tôn Nhị Anh ban bố lệnh: “Tất cả không uống bia, tránh say xỉn chiều không họp được khiến mấy anh em thích trà đá hơn bia được thể dzô rầm rầm”. Chỉ tội mấy tên hăm hở lên đây với mệnh
đề tuyệt đối trong đầu: “Sum-up = uống bia miễn phí” nhiều vô kể phải răm ráp ngồi nhai cơm. Một số anh chị em tự khám phá ra rằng: gạo ở đây rất thơm ngon, ăn với nước mắm Phan Thiết thật là tuyệt hảo, không cần thức ăn. May mà ý tưởng này chỉ tồn tại trong một phạm vi nhỏ hẹp, nếu Nhị Anh mà biết thì số người mê hải sản như sếp Sơn cờ chắc là tiêu luôn.
Những thành tích quan trọng nhất
Sau khi nhập phòng, các cánh quân nhanh chóng hành quân lên đồi, xuyên qua những rừng phi lao mát rượi, hội về Tụ Nghĩa đường (tạm đạt tên cho căn phòng họp lớn, lợp bằng lá dừa nước, nằm ở lưng chừng đồi). Bên trong Trung Nghĩa đường, tấm bandroll lớn thêu hàng chữ: Lễ Tổng kết Chi nhánh FPT-Software Hồ Chí Minh được treo trang trọng. Phía dưới là bức tượng MANNEKEN PIS (thằng bé đang tè) – một biểu tượng nổi tiếng của thủ đô nước Bỉ (cũng chả hiểu tại sao lại trang trí như thế, phải chăng nó thể hiện sự trẻ trung của FSoft HCM).
Các MC ThươngTNH, TríNM năm nay bị ra rìa, nhường chỗ cho ngôi sao trẻ NgânTTK. Ban Giám đốc, các Group, các phòng ban tranh nhau báo cáo về thành tích và kế hoạch tương lai. Có thể tóm lược các con số như sau: Về nhân sự, FSoft HCM với 110 nhân viên tại thời điểm đầu năm và 230 nhân viên chính thức tại thời điểm cuối năm (tăng trưởng nhân sự trên 100%), đã bằng 1/3 dân số FSoft Hà Nội. Về kinh doanh, HCM đạt
doanh số 3.1M USD (G9 – 1.2M; G6 – 1M; G3 – 900K), bằng ½ doanh số của Hà Nội. Riêng HCM chiếm 47% lợi nhuận toàn FSoft trong năm 2005, tức là gần tương đương với cả FSoft Hà Nội, một thành tích đáng kinh ngạc. Tất cả HCM lại hăng hái đề ra con số tăng trưởng trên 100% cho năm 2006.
Cuối cùng, thành tích nào chẳng khó khăn, tổng kết nào chẳng khen thưởng, số nhân viên lên nhận thưởng nhiều không đếm nổi. Thưởng bèo thì vài trăm K, còn các cá nhân Xuất sắc, Tập thể Tiêu biểu là 2-3M VND.
Cuối buổi họp, như thường lệ là tiết mục hạ màn của Tổng hội. Năm nay báo cáo của Tổng hội không thực sự hấp dẫn. Nhưng một buổi ĐH Đoàn chớp nhoáng vẫn tranh thủ diễn ra. 11 trong số 19 ứng cử viên vào BCH Đoàn FSoft HCM nhiệm kỳ 2006 đã được bỏ phiếu bầu cử. Theo thể lệ, sau khi bầu ra BCH mới, các ứng cử viên cho vị trí Bí thư sẽ tranh tài ở vòng 2: vòng thi lập Plan cho Tổng hội năm 2006. Người lập Plan tốt nhất sẽ
được toàn bộ BCH mới bầu chọn vào vị trí Bí thư BCH Đoàn – lực lượng xung kích đi đầu trong các hoạt động của Tổng hội FSoft HCM. Đại hội Đoàn hàng năm, cuộc tranh tài của các UCV Bí thư FSOFT HCM là những điều mà ngay chính Đạt ka-ka ngoài Hà Nội cũng thầm mong muốn, nhưng chưa thể làm được. Năm tới, Tổng hội HCM sẽ phấn đấu đạt được những thành tích tầm cỡ FPT để không phải hổ thẹn với người anh ruột FSoft HN của mình. Đúng 7h tối, tất cả tề tịu về Đồi Sứ restaurant dự tiệc buffet. Đến 9h tối, một sân khấu đơn giản đã được ThanhDV và HuyNQ1 set-up ngoài trời. Tiết mục văn nghệ của bốn nhóm lần lượt diễn ra. Nổi bật nhất là G6.
Các vũ công xinh đẹp của G6 trong trang phục Thái Lan, Ấn Độ lần lượt ra trình diễn, điệu múa ngẫu hứng của NguyênNT thật tuyệt. Kế đó phải kể đến G3 với ngôi sao cải lương: TrườngLM. Sau đó là mà Giao lưu Văn nghệ ngẫu hứng của các ca sĩ STCo gạo cội như LâmNT, TuấnPM, Nam Dũng
với các đàn em mới vào như Trường, Tiến, TuấnTV (G3 ngoài HN vào). Hát hò vang lừng cả resort đến tận 12h đêm. Cho đến lúc sếp Sơn cờ nói líu hết cả lưỡi vào với răng.
Ngôi nhà ma trên đỉnh Đồi Sứ
Đồi Sứ – cái tên của khu resort này cũng chính là tên của những ngọn đồi trồng đầy cây Sứ. Miền Nam gọi là Sứ, nhưng ngoài Bắc gọi là cây Đại. Càng đi vào phía sâu sau khu đồi, quang cảnh càng vắng vẻ đến lạnh người. Chỉ có tiếng gió vi vu, tiếng chim ríu rít. Nhà cửa thưa dần ẩn hiện thấp thoáng bất ngờ giữa các vườn đồi.
Trong đêm Văn nghệ, một nhóm các hảo hán G9 thì thào lan truyền nhau về một ngôi nhà bí hiểm, năm chơ vơ trên đỉnh một ngọn đồi. Nếu đứng trên ngọn đồi nơi đặt Tụ Nghĩa đường thì không thể nào nhìn thấy do bị một ngọn đồi khác che khuất tầm nhìn. Thế là ngay khi Đêm Văn nghệ đã gần nhạt, 11 nam nữ hảo hán nương theo ánh trăng khuya, lặng lẽ leo lên những ngọn đồi lạnh lẽo. Trăng chỉ sáng mờ mờ nhưng do không bị ô nhiễm ánh sáng như ở các thành phố lớn, nên đã biến không gian thành những mảng trắng đen biệt lập. Con đường bê tông nhỏ như con rắn trắng ngoằn nghèo trườn lên, vượt qua nhưng ngọn đồi thoai thoải. Những ngọn đồi loang lổ 2 màu đen của phi lao và trắng của cát nổi bật giữa trời sao rực sáng. Lâu lắm rồi các chiến binh FSoft mới nhìn thấy nhiều sao như thế. Càng lên cao gió thổi càng mạnh. Và rồi ngôi nhà ma cũng hiện
ra trên đỉnh đồi, mặt quay ra biển cả mênh mông. Ngôi nhà không hoàn toàn giống các căn biệt thự của resort.
Tường quét vôi trắng toát, ngói đỏ, và cũ hơn. Cửa quay về phía chúng tôi khá bé. Tất cả dừng lại. Tim đập thình thịch. Tôi ngó đồng hồ, đúng 0h20 ngày 8/1. Gió biển hú ù ù. Tất cả đều đứng sát lại nhau. Vì rét cũng có. Vì sợ cũng có. TrịVK lấy hết cản đảm soi đèn pin vào phía bên phải cái ô cửa tối đen. Một cái bàn thờ lớn treo bên ngoài bức tường. Một cái bát nhang lớn để chính giữa bàn thờ. Trong ánh đèn pin nhờ nhờ, chúng tôi sởn cả gai ốc khi nhìn thấy 2 bên bàn thờ là hai lá cờ phướn màu trắng đục đang phất phần phật. Gió vẫn hú ù ù.
Tôi chợt nhớ đến tiếng gió trong tác phẩm Đồi gió hú mà ớn lạnh. Tất cả đứng chết trân. Sau một hồi có mấy người bạo gan rủ rê: “Cứ vào đi, sợ gì”. Một số chị em mếu máo: “Tớ sợ lắm, về thôi”. Có hai hảo hớn nhảy lên bậc tam cấp hùng hổ định tiến vào. Đến cửa hai chiến sĩ ngoảnh lại thấy 9 đứa kia vần chết trân bên dưới thì hốt hoảng thối lui đi xuống.
Cuối cùng thì tất cả kéo xuống lưng chưng ngọn đồi bên cạnh, nơi gió bớt thổi hơn. Chúng tôi ngồi sát sàn sạt bên nhau, tay trong tay. Có 2 người còn nằm hẳn xuống nền bê-tông, vì con đường bê-tông bây giờ còn ấm hơn cả. Tiến – một BSE mới, cây ghita mới phát hiện của G9 – cùng ThắngLB lấy cây đàn ghita vẫn đeo trên lưng xuống. Chúng tôi hát cùng nhau để ấm hơn, để bớt sợ hơn. Thành phố đêm nay đầy sao là bài hát mở màn. Cứ vậy, chúng tôi sát cánh cùng nhau, hát những bài hát trong đêm đầy sao trời, trên ngọn đồi hoang lạnh, át đi cả tiếng gió thổi. Lúc này tôi rũ xuống vì buồn ngủ. Chỉ nhớ loáng thoáng, bài hát cuối cùng là:
Chúng tôi ngồi kề vai bên nhau
Trăng xuôi qua đầu súng
Ánh lửa hồng đủ soi đêm sâu
Làn khói che sương mờ.
Trở lại phòng trọ lúc gần 2h sáng, trên lưng một đồng đội, cổ quàng khăn của ThắngLB share cho. Thật là một đêm tuyệt diệu, ấm áp tình đồng đội, lãng mạn với trời sao. Ngôi nhà ma đáng sợ hay là ngọn đồi ấm áp!
Trở về thành phố
Ngày hôm sau, ăn sáng xong cũng chỉ mới 7h hơn. Cả nhóm nhập vào một nhóm đông khác đi mũi Kê Gà ngắm cảnh. Biển ở Kê Gà lặng gió hơn, dễ tắm hơn, và rất sạch. Có hai vợ chồng một ông lão ngư đang gò lưng kéo lưới. Mướt mồ hôi mới được gần chục con cá trích, cá đối chưa bằng cổ tay. Tôi sán lại hỏi chuyện khi thấy ông lão đang ngồi buồn lặng lẽ sau khi thu lưới. Ánh mắt rười rượi nhìn ra biến cả, hai ông bà cho biết mấy hôm
nay biển động quá, cá không vào bờ. Những ngư dân chỉ biết sống dựa vào biển trở nên khốn đốn Người ta cũng cấm ngư dân dùng thuyền thúng chở khách ra hòn Kê Gà. Lúc này tôi mới để ý hòn đảo đá nhỏ bé đứng trên biển. Nó chỉ cách bờ một đoạn. Trên đảo là một ngọn hải đăng cao vút rọi ra biển. Ở cái eo biển giữa đảo và bờ biển, sóng đập thật hùng vĩ. Bọt trắng xoá tung lên cao đến gần chục mét. Những tảng đá hình thù kỳ dị xấu xí đã đứng chắn sóng cho phía bên này bình lặng hơn.
11h ăn trưa. 1h chiều lên xe về Thành phố. Những sòng bài, những bài hát STCo lúc này là vô nghĩa với chúng tôi. Vì chính tôi cũng ngủ mê mệt trên xe cho đến tận eTown.
Bờ biển Phan Thiết sóng vỗ gầm gào. Những ngọn đồi thấp. Những ngọn phi lao rì rào. Ngôi nhà ma trên đỉnh đồi Tuyệt vọng (tên do nhóm chúng tôi tự đặt ra).
Một đêm đầy sao. Những hòn đá kỳ dị ở Mũi Kê Gà. Tất cả lại nhanh chóng chìm đi, vì về đến nhà là tôi vội ăn bát mỳ em MyNT nấu cho, để rồi leo tót lên giường ngủ tiếp. Ngủ như vớ được. Ngủ như bị đánh thuốc mê. Thuốc mê có tên Sum-up!!!
Hoang Son – FSoft HCM
Trích “Sử ký FPT 20 năm”.